Tình yêu của chúng ta, vốn dĩ là như thế...
Sau ba năm lăn lộn dưới trướng ông trùm giới cảng, cô ôm bụng trốn chạy ngay trong ngày đính hôn.
Năm năm sau, định mệnh run rủi, hai người gặp lại, còn có thêm một "thiên thần nhỏ" bên cạnh cô.
Giang Khâm nhìn chằm chằm đứa bé, đuôi mắt đỏ hoe, chất giọng nghẹn ngào: "Ba đứa nhỏ...?"
"... Ch-ết," cô lắp bắp.
"Tuyệt vời, ch-ết thì đã sao! Thực ra..."
"Vậy... đứa bé con con này là của..."
Cô: Ơ hay?
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Vì Đôi Ta Yêu Nhau".