**Nữ Phụ Đáng Thương**
Ngày cưới định mệnh, khi cô khoác lên mình bộ váy trắng tinh khôi, sánh bước bên Thẩm Cảnh Trạch tiến vào lễ đường… cũng là ngày cô thanh mai trúc mã của anh quyết định buông tay, gieo mình xuống vực sâu biển thẳm.
Lời trăn trối đẫm máu, nghẹn ngào oán hận vang vọng khắp mạng xã hội, ghim thẳng vào tim người ở lại: "Nếu anh cưới cô ta, tôi thề sẽ khiến anh sống trong ân hận, vĩnh viễn mất đi tôi!"
Trước ánh đèn flash chói lóa của giới truyền thông, Thẩm Cảnh Trạch siết chặt tay cô, nụ cười ôn nhu như mật ngọt rót vào tai, xoa dịu mọi bão táp:
"Tôi và cô ấy hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào."
Ánh mắt anh chứa chan tình yêu, chỉ dành riêng cho cô: "Tình yêu của tôi, vĩnh viễn chỉ thuộc về vợ tôi."
Tim cô rung động, hạnh phúc ngập tràn, vẽ nên bức tranh tươi đẹp cho tương lai của cả hai.
Nhưng chỉ ba ngày sau, vị giáo sư Thẩm Cảnh Trạch luôn mực nghiêm khắc, tự cao lại chọn cách kết thúc cuộc đời mình, bỏ lại cô một mình chơ vơ giữa thế gian tàn khốc. Vì sao?
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Nữ Phụ Đáng Thương".