- - mở đầu; - Hoàng hôn giống như máu, trong không khí lộ ra chút cảm giác khô nóng của thời tiết đầu hạ, thế nhưng Cố Hoài Du chỉ cảm thấy lạnh lẽo đến tận xương tủy. Toàn thân trên dưới, không chỗ nào là không đau. Nàng bị đánh gãy xương, hai chân vô lực mở lớn, nửa người trần trụi, cổ bị người ta hung hăng bóp lấy. Nàng không thể cử động, chỉ có được thể tùy tiện để mặc người ta ra vào cơ thể. Miệng bị người khác cắn, toàn thân không chỗ nào không tồn tại vết thương, mà bản thân cũng không thể tránh được bàn tay dơ bẩn đang sờ loạn khắp người. Không khí càng ngày càng loãng, Cố Hoài Du chỉ biết bây giờ thực muốn chết, trước mắt đều là màu đen, xoang mũi quẩn quanh đều là mùi của đám nam nhân kia cùng với sự kinh tởm, thối nát. Nếu nói chính xác thì, hạ thân chết lặng từ lâu, nàng không nhớ trận tra tấn này đã diễn ra bao lâu, càng không nhớ đã thay đổi bao nhiêu người. Lại còn nói đến kiếp này sinh mệnh của nàng thực ngắn ngủi, mặc dù có mẫu thân là Vinh Xương phủ phu nhân tuy nhiên nàng sinh ra thân phận so với kẻ hầu thực không khác biệt. Từ nhỏ cùng cha mẹ duyên mỏng, hai người đối xử với nàng cũng không thân thiết, ngày thường đều nhục mạ chửi bới, đến người hầu trong phủ cũng hiện diện thể tùy ý chửi mắng dẫm đạp, cha mẹ cũng không ngăn lại, thậm chí trong mắt còn hiện lên tia vừa ý. " Vụng về như lợn, đồ ngu! " Đột nhiên có được giọng phát biểu vang lên. Phải thừa nhận rằng, sstruyen mời các bạn đọc tiếp...