Chính hắn 10 năm trước bỏ đi không nói lời nào. Để cô đứng đợi trước nhà hắn cả ngày mặc cho trời mưa vẫn cứ chỉ mong hắn trở về. Nào ai biết được 10 năm sau hắn thêm lần nữa đứng trước mặt cô. Đi theo cô thì không nói bước tới, đằng này hắn còn dính cô hơn cao su dính. Rốt cuộc thì làm sao mới đuổi tên này đi được đây? Trích: " Em hiện diện hai sự lựa chọn. Một là em đến đây chịu sự vuốt ve của cá nhân tôi. Hai là em đứng đó coi bản thân tôi vuốt ve tên đàn bà khác " Lục Sở mặt lạnh. Đơn giản là " lục sở! Anh giữ bản lĩnh đó? " Bá Uy tức giận, bĩu môi một cái. " Em phát biểu thử xem " Lục Sở Khẽ lắc Ly rượu trong tay, nhàn nhã uống một ngụm. Tên đàn ông thối tha này có gì mà nói mà không tạo được chứ? Hắn ta chính là bức người a! Cô không bằng lòng đi về phía anh. " Ngoan! sẽ có thưởng " Anh cười một cái đầy gian trá, mau chóng đặt cô dưới thân. Vô liêm sỉ nói một câu " Hình như là mình chưa thốt lên cho em biết rằng tôi đơn thuần hứng thú với em thôi nhỉ? "... Con lợn nhỏ không tránh khỏi bị con hổ vồ thịt!!! Tác giả: Cửu Hoàn Thiên Lộ như vậy đó.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Lục Tổng, Em Không Dám".