Đêm tân hôn, hắn khinh thường chạm cô rồi lại ở một ngày nào đó, lại phát điên muốn cô tới hôn mê. Đơn giản là, ngoài cửa nắm giữ một người đứng. Thực tế là, chồng của cô, là rong ruổi trong hắc bạch lưỡng đạo, nắm giữ nền kinh tế, là tên đế lãnh huyết vô tình - cúc tựa như khanh. Cô chính là con gái một của Mặc gia suy bại, vì Cúc gia mà sinh hạ con cái. Cô run rẩy nhắm hai mắt lại còn, đơn giản là cùng hắn lên giường, cô vì tiền đã một lần mang thai giúp người ta. Người đàn ông kia chỉ xuất hiện ban đêm, cô sinh con chưa kịp thấy mặt một lần đã bị cướp đi. Cô không nhận ra ác ma đêm đó là ai, cũng không biết con mình ở tại nơi nào. Cô đơn thuần biết là, chuyện này trở thành vết thương là gánh nặng trên lưng của cô, đêm tân hôn đã bị chồng vứt bỏ Nhưng rồi hắn lại hàng đêm công hãm thân thể cô, mạnh mẽ đoạt lấy. “ Cô là báu vật trời sinh, thực hiện vợ thì cô cũng chỉ có tác dụng ở điểm này! ”. Hắn làm, cô im lặng, hèn mọn bảo vệ chính mình giống giống như hạt bụi, tâm tư mờ mịt, làm tròn trách nhiệm một người vợ hoàn hảo, có trách nhiệm. Nếu nói chính xác thì, đột nhiên có một ngày, cô phát hiện con gái hắc đế có gương mặt giống cô như đúc... Thực tế là, cô tỉnh ngộ: “ cúc như khanh, anh là tên ma quỷ đáng giết ngàn đao... ’ ’. Lời kế tiếp liền bị người đàn ông nuốt vào miệng, hắn bá đạo cạy mở cái miệng nhỏ bé nhắn của cô: “ Vợ à, mắng càng ác thì yêu càng sâu... ”
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Kim Cương Khế Ước".