Trang 1 / 2
Góc Nhỏ Ký Ức - Khi Quá Khứ Lại Ùa Về
Một buổi chiều tĩnh lặng trong ký túc xá, tôi chợt nhận ra thời gian trôi qua nhanh đến lạ. Đã hơn hai năm rồi kể từ những chuyện xưa cũ, nhưng ký ức vẫn sống động một cách kỳ lạ—dù chắc rằng tôi chỉ còn giữ lại được khoảng 80%.
Có lẽ ai cũng có những dự định bỏ ngỏ. Tôi từng ấp ủ viết lại câu chuyện của mình từ sáu tháng trước, nhưng cảm xúc cứ như cát lún, mỗi lần cầm bút lại chẳng thể trọn vẹn. Vài trang giấy dang dở rồi lại xếp vào ngăn kéo, đợi một ngày…
Cho đến khi tôi đọc được một câu chuyện gợi nhớ về mình, cùng lời khuyên chân thành của một người bạn: "Cứ viết đi, dù chỉ là những mảnh ghép không hoàn hảo." Thế là tôi quyết định gõ lại từng dòng này—không phải để chau chuốt ngôn từ, mà để thấy lòng mình bỗng bồi hồi, xáo trộn khi ký ức ùa về.
Một câu chuyện thật lòng, viết bằng trái tim hơn là ngòi bút.
📖 Dành cho những ai từng trăn trở: "Liệu mình có nên viết ra?"
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Hoa Ngọc Lan".