**Ác Thần**
Cuộc sống sau bức tường đối diện ồn ào đến nhức óc. Vợ chồng hàng xóm, đêm nào cũng "khua chiêng gõ trống" ầm ĩ. Đứa con trai bé nhỏ của họ, lem luốc bùn đất, chỉ biết lủi thủi nhặt rác kiếm sống qua ngày.
Nhưng hễ ai cho thằng bé một miếng ăn, y như rằng, vợ chồng kia sẽ xông đến tận nhà, chửi bới om sòm, rêu rao đủ điều tiếng ác độc.
Một hôm, trên cầu thang tối om, tôi thấy một bóng hình bé nhỏ co ro trong góc. Thằng bé cúi gằm mặt, run rẩy sợ hãi.
Tôi khẽ hỏi: "Nhóc... ăn gì chưa?"
Đôi mắt nó đỏ hoe, ầng ậc nước. Bụng nó sôi lên réo rắt.
Nó nức nở: "Chị ơi... chị đừng đụng vào em... mẹ em sẽ..."
Tôi ngồi xuống, dịu dàng nhìn nó: "Chị cũng đói..."
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Ác Thần".