Đây là một phiến không gian hư vô mờ mịt, như vô cùng vô tận, không ngắm điểm kết thúc. Cuồn cuộn mây đen như là một con hung thú đang điên cuồng, từng ngụm từng ngụm mà nuốt trọn bầu trời, khắp nơi đơn thuần còn lại vô tận điện vũ cuồng xà. Dưới mây đen lại còn là một cây cột đá dựng thẳng lên trời, bên trên văng đầy vết máu, đỏ thẫm, chẳng khác gì một cây cột máu nối thẳng lên trời, khiến người ta nhìn nhìn đều phải giật mình. Một nam tử toàn thân trần trụi bị một sợi xích sắt đầy gai nhọn chặt ở trên cột đá, từng cái từng cái lồi ra, nhọn hoắt, phảng phất như răng mãnh thú, cắn sâu vào huyết nhục của nam tử. Nam tử kia tóc đen dài che khuất mặt mũi, khiến cho hắn trông càng thêm âm mai.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Yêu Nghiệt Đồng Cư".