**Yêu Em Một Cách Thầm Lặng**
Định mệnh trớ trêu, trước ngưỡng cửa mười tám, tôi gặp gỡ một thiếu niên.
Mang danh tiểu thư quyền quý, tôi ngông cuồng trêu chọc, thậm chí giam cầm em cả đêm dài, trói chặt hai tay trên đầu giường, ép buộc:
"Tống Bách Ngôn, nói đi, em yêu tôi phải không?"
Đôi mắt em rưng rưng lệ, kiên quyết cắn chặt môi, giữ im lặng.
Tám năm sau... Cậu bé năm nào đã trở thành ông trùm khiến cả Thượng Hải khao khát.
Ngày trùng phùng, em đẩy tôi ngã xuống giường, xé toạc chiếc váy lộng lẫy, giọng nói băng giá, chứa đựng sự trả thù:
"Nếu còn để bất kỳ ai chạm vào chị, lần tới thứ tan nát sẽ không chỉ là chiếc váy này đâu, chị gái."
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Yêu Em Một Cách Thầm Lặng".