Cô ấy mười bảy, tuổi vẫn còn bồng bột ngổ ngáo, coi trời bằng cái mũ đội lên đầu, danh dự không những thế còn lòng tự trọng lúc nào cũng cao ngất trời. Anh ấy hai mươi bảy, tuổi vừa đủ nhằm bắt đầu có sự chín chắn, trầm ổn của một người đàn ông, dẫu vậy vẫn tiếp tục còn sót một lần nữa chút gì ấy ngông ngông, lì lợm hiếu thắng của mấy cậu trai trẻ. Chưa bảo tới quá trình, vụ yêu đương giữa hai người này sẽ có kết quả gì? Lại còn đường ai nấy di chuyển? Hay là bám riết „ làm khổ ” nhau tới lúc lìa đời?