**VẢ MẶT EM GÁI NUÔI TRƠ TRẼN**
Từ ái nữ của giám đốc nhà máy dệt, tôi xung phong lên Tây Bắc, dâng hiến tuổi xuân rực rỡ cho quê hương. Năm năm sau, ngày nhà máy khai trương rộn ràng, tôi trở về khao khát vòng tay mẹ hiền.
Nhưng đáp lại tôi là lời tuyên bố tàn nhẫn: Giang Tình, con gái nuôi của cha, mới là thiên kim tiểu thư danh chính ngôn thuận, người thừa kế duy nhất!
Tôi? Hóa ra chỉ là đứa bé ăn mày nhặt từ ven đường...
Đau đớn hơn, người bạn thanh mai trúc mã, nay là quản lý nhà máy, lạnh lùng vứt bỏ, quỳ gối cầu hôn Giang Tình ngay trước mặt tôi!
Giữa ánh mắt khinh miệt của đám đông, họ đuổi tôi ra khỏi nhà, đẩy tôi ngã xuống dòng sông băng giá.
Nhưng kỳ diệu thay, khi tỉnh lại, tôi đã trở về cái ngày định mệnh ấy!
Giang Tình đang chuẩn bị cắt băng khánh thành, cơn giận dữ bùng nổ. Cái tát trời giáng khiến ả ngã nhào xuống đất.
"Loại tiện nhân như mày dám cướp lễ cắt băng của tao? Đồ ăn mày bẩn thỉu, mày xứng sao?"
Kẻ địch tàn ác đến đâu tôi cũng không sợ, huống chi chỉ là con ngốc này? Để tao cho mày nếm mùi, biến mày từ người cắt băng khánh thành thành bệnh nhân quấn băng trắng toát!
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Vả Mặt Em Gái Nuôi Trơ Trẽn".