Cô nàng bị mẹ kế ép gả cho Can Tả Bình một lão già lăm mươi tuổi. Nghe nói hắn đã khắc chết ba người vợ của mình. Nàng mới chỉ có hai mươi ba thôi nha không muốn nhanh như vậy mà chết sớm. Nàng liền tìm cách trốn đi, đúng như vậy liền trốn đi, tuy nhiên thật không may vừa nhảy tường ra ngoài chạy được có bảy bước liền bị ô tô đụng Nàng không chết tỉnh dậy một lần nữa đang ngồi trong kiệu hoa. Là kiệu hoa không phải là ô tô bốn bánh. Là kiệu tám người khiêng không phải xe một người la ́ i. Là hỉ phục đỏ thắm không phải là váy cưới trắng tinh. Là cổ đại? không phải hiện đại? Gả cho quái dị vương gia? Không phải chứ chỉ là bị ô tô đụng thôi cùng lắm là chết sao lại đến địa phương cổ quái thế này. Người ta trình bày hắn là một cái vương gia quái dị nàng lại không thấy hắn như vậy. Nàng một lần nữa thấy người ta mới là quái dị. Người ta nói hắn là con người máu lạnh, nàng thêm lần nữa không thấy như vậy hắn còn ấm áp hơn rất nhiều người. Nàng bị trúng độc hắn liền không màng nguy hiểm đi tìm thuốc giải cho nàng. Không phải ngẫu nhiên mà nàng bị công chúa bắt nạt hắn liền không kiêng kị làm cho vị công chúa kia sống không bằng chết.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Tuyệt Sắc Lạc Vương Phi".