**Trói Buộc Người Rắn**
Năm thứ ba yêu nhau, Bạch Nguyệt Quang của Giang Cẩn Niên trở về! Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, liệu hắn có còn là người cô yêu?
Sợ cô níu kéo, Giang Cẩn Niên nhẫn tâm đẩy người kia vào chốn chợ đen tăm tối.
"Ư..." Thân thể tàn tạ, người rắn hấp hối quấn chặt lấy eo cô, ánh mắt đỏ ngầu gầm gừ: "Mau cắn tôi!"
Đám nhị thế tổ chốn thượng lưu cười nhạo: "Tôi đã bảo rồi, Giang thiếu gia sao có thể thật lòng với một con què? Chắc chắn chỉ là giận dỗi với đại tiểu thư Bạch gia thôi."
Không một chút do dự, cô cắn mạnh vào tuyến nọc độc của người rắn, dùng chính đôi môi mình hút lấy dòng máu tanh nồng. Ván cờ này, cô quyết không cho Giang Cẩn Niên cơ hội hối hận!
Máu của thú, thứ tình cổ đáng sợ.
Ký ức về Giang Cẩn Niên dần phai mờ, thậm chí, cô còn quên mất vì ai mà mình mất đi một chân.
Vào cái ngày cô hoàn toàn lãng quên hắn, Giang Cẩn Niên với đôi mắt đỏ ngầu, đau khổ van xin: "Du Du, anh... anh hối hận rồi!"
Thiếu gia kiêu ngạo nhất Đế Đô giờ đây chỉ còn là thân hình run rẩy, bờ vai mỏng manh gánh chịu nỗi tuyệt vọng.
Ánh mắt cô chứa đựng sự xa lạ, thoáng chút nghi ngờ. "Anh... là ai?"
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Trói Buộc Người Rắn".