Trong tiệc rượu của cậu, cô không cẩn thận nhận nhầm đại thiếu gia nhà họ Phó thành anh họ, một cái ôm thật chặt cùng dòng nước mắt bất lực, xây dựng vận mệnh của cô cứ vậy mà thay đổi. Sau khi nhận biết được cảnh khốn cùng của cô, anh mang cô ra khỏi gia đình không đẹp xa, cho cô một cuộc sống không thiếu áo cơm, khiến cô có thể an tâm học hành. Ôm theo tâm tình báo ơn, cô trước mắt cố gắng học tạo ra người nhà duy nhất của anh, nhưng càng hiểu về anh, cô lại càng đau lòng sự cô quạnh của anh, muốn vì anh mà làm chút gì, muốn cho anh ấm áp, thấy anh cười tươi. Vì bảo vệ chiếc bánh ngọt lần đầu tiên tự mình làm cho anh, cô bị người ta ức hiếp, bị đẩy xuống từ trên cầu thang cũng không chịu buông tay; không ao ước anh hiện đang sốt cao còn muốn ra ngoài, cô còn đang học trung học, liền dứt khoát cùng ông quản gia cùng nhau giúp anh gửi đi đến bản kế hoạch đấu thầu... Vì anh, cô trở nên kiên cường thêm lần nữa dũng cảm, trong lòng lại sớm nhận biết rằng tất cả đã khác, nhiều năm trôi qua, đại thiếu gia đã thành công tiếp quản tập đoàn Phó thị, mà cô mở một quán cà phê, quán nhỏ nằm trong hẻm nhỏ sau tòa cao ốc công ty của anh, chỉ bởi có thể với mục đích anh tùy thời hạ cố đến chơi...
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Thiếu Gia Nhà Giàu Nuôi Vợ".