Là ai nói cho cô biết: sâu thẳm trong tuyệt vọng, chính là kết thúc của khổ đau? Cô không tin, cho tới bây giờ cũng không tin, cho đến một ngày... Một lần chưa được cô cho phép, đã trở thành cứu tinh quá bộ xuống thế giới tâm tối của cô. Từ đó thành ân nhân, chủ nhân, người quan trọng nhất. Mặc dù anh luôn cư xử như là đại thiếu gia kiêu căng, ngu ngốc, phóng túng. Còn thường ảo tưởng cô trong tương lai sẽ trở thành hầu gái hấp dẫn của riêng anh chính là thế. Nhưng mọi thứ không che giấu được tính tình ấm áp không những thế còn ngay thẳng - Thiếu gia của cô, nội tâm y tựa như bề ngoài, đẹp mắt lấp lánh tỏa sáng. Đơn thuần cần anh bằng lòng, bạn gái tuyệt đối có thể xếp hàng dài đến đường chân trời. Nhưng những năm gần đây, hết lần này đến lần khác, người phụ nữ có được thể bước vào phòng anh, nằm trên giường anh. Từ đầu đến cuối cũng mỗi có quản gia kiêm người giúp việc của riêng anh - là cô. Ở trong mắt người khác đây là hạnh phúc lớn lao, đối với cô mà nói là vực sâu của thống khổ. Bởi tại, từ ngày cô đem bản thân mình đền ơn cho anh, cô cũng đã quyết định thật sự là vậy. Thực tế là, mặc kệ là người của cô, lòng của cô, mạng sống của cô, cô cũng nguyện ý dâng hiến cho anh. Phải thừa nhận rằng, duy nhất không cho phép mình yêu anh hoặc bị anh yêu - cô rất rõ ràng, có một số giới tuyến không thể vượt qua, có phần hoàn mỹ không nên làm bẩn. Nếu như có một ngày, tình cảm bọn bọn họ cực kỳ sự đi tới bước kia. Giả sử cô cần lựa chọn, câu trả lời duy nhất chắc chắn là... " Thiếu gia, hết sức xin lỗi. " điều này thật rõ ràng.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Thiếu Gia, Đừng Làm Rộn".