Phải nói rằng, - - mở đầu: - trời xanh mênh mang vô bờ, trên đỉnh núi thái hành quanh năm tuyết đọng, cùng với mây bay hợp thành một thể. Quả thực, nơi đây các loài chim bi ̀ nh thường không thể bay đến, duy chỉ nắm giữ bạch ưng bay lượn trên trời, đón gió lạnh thấu xương, hóa thành mấy chấm nhỏ xíu trên nền trời xanh. Một bộ vuốt chim khổng lồ quă ́ p một tu ́ i ha ̀ nh ly ́, bay qua tầng mây, giương rộng đôi cánh. Hoàng hôn dần buông, đôi cánh của cái đó phản chiếu lại lớp ánh sáng như rắc vàng, lao về hướng đỉnh núi mây mù bao phủ kia. Băng qua mây mù, giữa những ngọn núi tụ quanh đỉnh Thái Hành, hiện ra một cung điện lộng lẫy, bức tường bao quanh cung điện trong ánh nắng cuối chiều như được phủ lên một tầng lửa hồng. Bên trong cung điện, quanh năm không hiện diện tuyết đọng, lại thêm tầng tầng ngô đồng xanh mướt, dưới ánh sáng rực rỡ thêm lần nữa tưởng tương tự giữa ngày hè. Gió đêm thổi tới, lá cây ngô đồng trên đỉnh núi xào xạc lay động, phản chiếu dư ảnh hoàng hôn, thật tương tự chốn bồng lai tiên cảnh. Con chim khổng lồ hạ xuống bục bên ngoài sảnh chính, kêu lên một tiếng âm vang cả đỉnh núi, nó rũ bộ lông vàng rực xòe rộng như phủ kín trời đất, sau đó liền thu lại. Sau khi những chiếc lông vũ tan biến hết trên nền trời, xuất hiện một nam tử với dáng người cao ngất có thể dễ dàng nhận thấy. sstruyen mời các bạn xem tiếp..