Chuông điện thoại vang lên, con trai báo tin hỷ: cuối tháng kết hôn. Ai ngờ, cuộc gọi chưa kịp tắt, những lời nói cay nghiệt đã xé toạc màn kịch hạnh phúc.
"Ba à, đợi bà già đó chết đi, tất cả tiền bạc về tay con hết!"
"Bà ta có mỗi mình con là con trai, bảo đi hướng Đông tuyệt đối không dám cãi lời, đúng là số đầy tớ!"
Tôi lặng lẽ ngắt máy, trái tim như có ngàn mũi kim châm.
Ngày lên đường, tôi một mình bắt xe đến, không tài xế, không trợ lý, chỉ bộ quần áo giản dị như bao người.
Con trai khinh miệt tôi nghèo hèn, đem chiếc bánh cưới tôi tự tay làm ném cho chó gặm.
Trong hôn lễ linh đình, tôi không có chỗ ngồi danh dự, chỉ được xem như người giúp việc thấp hèn.
Họ còn ngang nhiên gọi tình đầu của chồng tôi, Từ Thu Lộ, là mẹ!
Mười năm dạy học ở vùng quê nghèo khó, tôi chẳng thiếu thứ gì, chỉ thiếu tình thương và lòng biết ơn từ đứa con dứt ruột đẻ ra.
Đêm ấy, tôi âm thầm thay đổi tên người thừa kế, trao cơ hội lại cho những đứa con nuôi mà tôi hết lòng yêu thương.
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Thay Đổi Người Thừa Kế".