Thật Ư? Thật Ư? Phải Là Hồng Phai Xanh Thắm

C159: Vai chính vai phụ

5Thực ra Minh Lan không phải khoe khoang khoác lác, nếu có thể hoàn toàn thoát khỏi đám họ hàng cực phẩm kia, nàng sẵn lòng từ bỏ sản nghiệp tổ tiên. Tiền giữ thể từ từ kiếm nhưng bọn đó hàng thân thích kiểu này tồn tại cắt đứt cũng chẳng thoát được phiền phức.

Ngày đó, theo vẫn thường lệ Minh Lan bước Huyên Chỉ viên thỉnh an Thái phu nhân. Trong lúc nói chuyện liền nhắc lại việc nhập phủ. Thực tế là, thái phu nhân còn tưởng minh lan lại còn định từ chối như mọi lúc, ai dè nàng lại vô cùng thoải mái, dăm ba câu trước đây đã trình bày vào quá trình.

“ Vị thiên sư Trương này là do Cảnh phu nhân giới thiệu, đã xem phong thủy cho không ít nhà trong kinh, nghe trình bày ông ta là người thành hết sức, có sao nói vậy, không phải loại người giang hồ đi lừa tiền. ”

Chu thị ngồi ôm bụng lớn ở bên cạnh nói: “ Em cũng vừa nghe nói đến Lão đạo Trương này. Lúc trước nhà mẹ đẻ em xây mới hai viện cũng mời ông ta tới xem, lên tiếng là rất chính xác. Đảm bảo có thể giúp gia đình thịnh vượng, vợ chồng hòa thuận. ” là điều không thể phủ nhận.

Thái phu nhân nghe mà phấn chấn, ngắt lời hỏi: “ Nhóm thợ xây đã tìm được chưa? ”

Minh Lan mỉm cười đáp: “ Việc này lại còn nhờ Đại phu nhân nhà nhóm đó Trịnh giới thiệu. Năm ngoái trước khi nhà chị ta cưới em gái hoàng hậu vào cửa, có tân trang một nửa tòa nhà, tường mái đều được xây rất kiên cố, giường đất cũng thông thoáng đủ ấm, nhị phu nhân vào ở cũng thốt lên tốt. Nhóm thợ kia không những tay nghề tốt, nhân phẩm cũng đáng tin, không động tay chân vào vật liệu thật sự là vậy. Con đã cho người cầm danh thiếp nhà họ Trịnh bước, chủ nhóm thợ cũng đã đồng ý, định trong mấy ngày tới đến đo đạc thế đất, đầu tiên là phác ra bản vẽ ngay ngắn để nhìn một cái. ”

Tay thái phu nhân đang khơi chén trà chợt dừng lại: “ … Hôm trước vừa nói định động thổ, hôm nay đã tính toán xong việc nào ra việc nấy. Tay chân con cũng nhanh nhẹn thật. Chỉ là, một nhóm người đông như thế ở trong nội trạch phủ, sợ là không ổn. ”

Có một điều đáng chú ý là thiệu thị nhìn sắc mặt bà mẹ chồng, nói khẽ: “ mẫu thân cảm thấy được tồn tại gì không ổn? ”

“ Nhà nhóm đó Trịnh giới thiệu còn có gì không ổn? Chẳng qua là … ” Thái phu nhân buông chén trà xuống, nhẹ vuốt ve chuỗi tràng hạt trên cổ tay: “ Minh Lan, con vừa vào cửa, không nắm được là hồi xưa nhà bọn đó Cố chúng ta đã từng dùng một nhóm thợ từ thời cha chồng của con điều này thật rõ ràng. Ta vốn định cho Mạc tổng quản đi thổ lộ với con chuyện này. ”

Minh Lan có vẻ vừa sợ vừa xấu hổ, hơi che miệng: “ Ấy, việc này con đúng là không biết có thể dễ dàng nhận thấy. Ngặt nỗi con đã nói với Trịnh đại phu nhân rồi, giờ lại đổi người thực thi sợ là không tốt. ”

Thái phu nhân chăm chú nhìn nàng một hồi mới chậm rãi phát biểu: “ Nghe nói con trẻ tuổi không hiểu chuyện. Ta thấy không phải vậy. Diệp nhi bận rộn công việc bên ngoài, không có sức quản. Quả thực, chuyện phình to như vậy ta vốn nghĩ là con là con dâu mới vào không dễ xử lý, ai ngờ con không cần hỏi đến chị em dâu bề trên trong nhà mà tự mình làm hết. Quả nhiên là con hơn cha … ”

Minh Lan giả bộ nghe không hiểu ý của bà ta, học theo bộ dáng của Vương thị trước mặt Thịnh lão phu nhân ( người ta vô cùng sự nghe không hiểu ), vẻ mặt mờ mịt mỉm cười ngây ngô “ Đều là nhờ phúc của ngài. ”

Nàng cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao gần đây Thịnh lão phu nhân dạy dỗ Vương thị đều nói huỵch toẹt ra. Một vị con dâu không được việc một lần nữa không thể sa thải đúng là tồn tại thể biến một cô con gái cả thận trọng kín đáo của phủ hầu trở thành một bà mẹ chồng đáo để.

Thiệu thị hình như không quen với bầu không khí này, hơi hơi tránh sang bên cạnh. Chu thị cúi đầu vuốt ve bụng mình. Một bên là con riêng giàu có khỏe khoẻ mạnh lại còn có được quyền thế, một bên là mẹ kế vốn có hiềm khích, còn giữ thể yêu cầu con dâu kế kính cẩn nghe lời đến đâu.

Thái phu nhân tự biết giờ không vì vậy trở mặt, dứt khoát giả câm giả điếc, trước tiên gả con gái ra ngoài rồi lại nói.

Minh Lan hiển nhiên không tự mình di chuyển gây chuyện. Hiện giờ nàng đang vô cùng bận rộn, ngoài quản lý việc nhà còn phải trông nom việc khởi công phá tường. Ở giữa phủ hầu cùng Trừng Viên có một viện nhỏ bỏ trống cùng một mảnh rừng, công việc chính đầu tiên là phá đi phần lớn tường cao hiện hiện tại đang chắn giữa hai phủ, nối liền tường bao của hai phủ, vây một lần nữa sân viện cùng mảnh rừng kia.

Việc này còn dễ nói, cực kỳ sự phải tốn bạc chính là sửa sang ở bên trong. Mảnh rừng hoang vu phải tính toán, chỗ nào nên vây lại, chỗ nào gọn gàng rồi liền thu dọn lại còn trồng ít cây ăn quả cùng hoa cỏ, trên phần đất trống phải làm đường đi dạo, đình đài lầu các gì đó cũng không thể thiếu.

Việc đâu chẳng bao lâu nữa sẽ có đó, Minh Lan không vội, dự định hoàn thiện từng phần, liệu sức mà làm, nắm giữ bao nhiêu bạc làm bấy nhiêu việc.

Có thể thấy rằng phụ nữ không tiện ra mặt, mỗi ngày đành phiền tổng quản hách đại thành chạy qua chạy lại mười mấy lượt giữa hai bên. Minh Lan thì lại vẫn thường xuyên miệng đắng lưỡi khô. Chỉ có nam chủ nhân là Cố Đình Diệp từ đầu đến cuối chỉ đi thị sát hiện trường thi công hai lần ( do tiện đường ), lật bản vẽ tổng cộng ba lần, chỉ để lại còn một câu thừa thãi ‘ mở cửa nhỏ xíu một chút ’, liền vung tay áo tiếp tục cúc cung tận tụy vì nước nguyên nhân là do dân.

Cuộc sống vẫn phải tiếp tục, công trình không nhanh không chậm được tiến hành.

Gió mùa thu man mát, cua mùa thu tươi chắc, trong cung ban xuống, tất cả nhà vương tước đều được thưởng bánh đoàn viên, khoai sọ, hạt dẻ kết hợp với trâm hoa cúc, thể hiện hoàng ân mênh mông. Mấy nhà được lòng thánh tâm còn có thêm ban thưởng khác.

Minh Lan được ban một chậu cúc lục sắc cực lớn có các màu xanh mực, vàng óng, tím sáng, hồng phấn, đỏ tươi cùng với trắng thuần, cùng với mười sọt cua tiến cống tươi rói, loại ban thưởng hơn lệ thế này, theo lẽ thường là phải vào cung tạ ơn chẳng còn gì để bàn cãi.

Quý nhân trong cung có gặp nàng hay không tuyên bố sau, song thân thực hiện bề mình cần phải tuân theo cấp bậc lễ nghĩa, không thì chính là đại bất kính. Sau khi đưa danh thiếp cho phủ nội vụ rồi được cho phép ( hết sức đáng tiếc ), ngày tiếp theo Minh Lan đành phải dậy sớm, phục trang ổn thỏa sau đó lên xe tiến cung.

Xuyên qua cửa hoàng thành là phải xuống xe, chịu đựng trang phục nặng trịch, ôm cái bụng xẹp lép, đi bộ đường dài giữa cung thành rộng lớn bao la, thực sự là chịu tội.

Minh Lan thà rằng được ban thưởng ít đi mấy lần có thể dễ dàng nhận thấy.

Nhờ cung nhân dẫn dắt, vất vả bước tới vào một gian cung thất, bên trong vừa mới giữ hai vị thân thích tôn quý mặc trang phục nhất phẩm cáo mệnh ngồi chờ sẵn. Một người tuổi chừng bốn mươi, gương mặt trắng trẻo điềm đạm, Minh Lan không nhận biết. Một người khác là phu nhân quốc cữu Trương thị vừa lâu không gặp.

Hai người cử chỉ gần gũi, vẻ ngoài nắm giữ mấy phần tương tự.

Minh Lan gắng sức hướng về phía bọn họ nở một nụ cười nhẹ nhã nhặn, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất mà nghi lễ cung đình có được thể cho phép di chuyển đến một vị trí ngồi xuống. Sau đó mới ngẩng lên, quay về phía phu nhân trước mặt tủm tỉm, vừa mới hàn thuyên cùng Trương thị được mấy câu, còn chưa phát biểu đến việc gì khác, đã có một vị nữ quan tiến vào, giọng cất cao nói: “ Mời các vị dời bước đi Di Ninh cung. ”

Trong lòng Minh Lan nặng nề, Di Ninh cung là nơi ở của Thánh Đức thái hậu. Ba người lập tức đứng dậy cất bước. Trương thị cười với Minh Lan: “ Đây là mẹ của tôi. ” Minh Lan đã đoán được bảy, tám phần trong lòng, vội vàng dừng chân hành lễ: “ Ra mắt phu nhân Anh Quốc công. ”

“ Đừng khách sáo tương tự như vậy. ” Anh quốc công Trương phu nhân sở hữu dung mạo đoan trang, thân thiết kéo tay Minh Lan, vừa bước vừa đánh giá nàng, khẽ cười nhẹ trình bày: “ Đúng là diện mạo xinh đẹp. Bên ngoài đều nói cậu Hai cưới trúng cô vợ tốt, ta nhìn mới nhận ra không phải nói ngoa. ”

Minh Lan đỏ mặt khiêm tốn vài câu.

Trong cung không tiện nói chuyện riêng nhiều, ba người yên lặng đi theo cung nhân phía trước, chỉ một chốc đã từng tới Di Ninh cung. Cũng phải thừa nhận là cung nhân thông báo xong, ba người nối gót tiến vào, quỳ lạy hành lễ xong liền chắp tay đứng trang nghiêm một bên.

Khổng ma ma từng dạy qua mấy cô con gái họ Thịnh mấy loại tư thế cúi đầu cung kính giữ thể dò xét xung quanh không mà không để lộ dấu vết. Minh Làn chọn một loại, hơi nghiêng gương mặt, mí mắt không động đậy, chỉ di động ánh mắt là có thể nhìn thấy rõ tình hình quanh mình điều này thật rõ ràng.

Một phòng đầy phụ nữ mặc cung trang. Minh Lan chớp thời gian thoáng nhìn, trước đây đã thấy ngồi ở vị trí cao nhất chính giữa là Thánh Đức thái hậu, tiếp theo là hoàng hậu, bên cạnh là cô Thẩm nhỏ em gái của hoàng hậu. Sắc mặt của hai chị em vô cùng khó coi. Dáng vẻ giọng điệu của Thánh Đức thái hậu lại có chút ung dung tự tại, đoán là thời trẻ vị này cũng là một người đẹp đẽ hoạt bát rực rỡ. Ba ta quay về phía ba người vừa bước vào mỉm cười nói: “ Ta mới giữ một loại trà liền mời hai chị em hoàng hậu đến dùng trà, đành phải làm ba vị phu nhân mệt mỏi dịch chuyển thêm một chuyến. ” như vậy đó.

Ba người phía Minh Lan vội nói mấy câu khiêm tốn, tạ ơn liên tục.

Cô Thẩm nhỏ cười tươi cứng đơ đi xuống về phía mẹ con nhà họ Trương, khom người hành lễ trước chị dâu và bác nhà thông gia. Hoàng hậu ngồi phía kia cười nói: “ Đang trong quá trình lúc nghĩ tới mọi người. Ở bên kia của ta có một chút bánh gạo ngọt bát bảo hấp cách thủy, là dựa theo bài thuốc của Thục Nam, trong kinh thành chưa có vị này, mấy người mang một ít về nếm thử. ”

Trương phu nhân tạ ơn đầu tiên, Minh Lan cùng Trương thị theo sau. Trương phu nhân cười thốt lên: “ Nghe nói là điểm tâm phía nam có hương vị đa dạng, mấy người chúng tôi cả đời ở kinh thành, hôm nay may mắn được hưởng phúc của nương nương. ”

Hoàng hậu cũng cười tủm tỉm khách sáo hai câu, mắt lại còn đánh sang Chiêu Nghi đang ôm bụng cao bên cạnh, nhẹ cau mày: “ Thân thể con không tiện, nên về nghỉ ngơi đi. ” Ngọc Chiêu Nghi mang bầu, dung mạo càng kiều diễm hơn trước kia, chỉ ỏn ẻn cười trình bày: “ Hoàng hậu nương nương thương thần thiếp thế nhưng mà cái miệng của thần thiếp tham ăn, hiếm có cơ hội được nếm trà ngon như vậy sao lại chịu đi. ”

Thánh Đức thái hậu tươi cười tươi rạng rỡ: “ Con là cái đồ bướng bỉnh! Cái miệng này đúng là khiến người ta yêu thích. Chả trách gần đây Hoàng thượng Hoàng hậu đều thương con! ”

“ Nghe Thái hậu nói kia, chẳng nhẽ ngài không thương thần thiếp? ” Ngọc Chiêu Nghi hờn dỗi không nghe lời.

Ngồi bên cạnh Thánh Đức thái hậu là một thiếu nữ gầy nhom, là Dự vương phi, con dâu ruột của bà ta, cũng không bỏ lỡ thời cơ góp hân hoan mấy câu. Trong điện vui vẻ náo nhiệt, chỉ giữ sắc mặt hoàng hậu càng lúc càng khó coi, mặt cứng ngắc cố duy trì vẻ đoan trang là điều hiển nhiên.

Minh Lan nhanh chóng thu tầm mắt lại cúi đầu.

Hoàng đế sợ mẹ ruột của mình chịu tủi thân nên cố tình tách hai cung Thái hậu ở riêng, để cho Thánh An thái hậu sống thoải mái chút, chỉ mệt cho hoàng hậu, mỗi ngày phải chạy đến hai nơi thỉnh an hai bà mẹ chồng, sau đó về cung lại chờ Tần phi đến thỉnh an.

Anh quốc công là vị quốc công quyền lực nhất, địa vị trong triều đình rất cao, ai cũng phải kính trọng là điều không thể phủ nhận. Thánh Đức Thái hậu ban chỗ ngồi cho Trương phu nhân, Minh Lan, cô Thẩm nhỏ xíu cùng Trương thị cũng được thơm lây, được ngồi bên mép ghế nhỏ, trong lòng Minh Lan hô to may quá.

Vừa mới ngồi xuống đã nghe Thánh Đức thái hậu cười tươi nói: “ Ở trước mặt cô ta cũng không giấu diếm, cô nhìn qua hai người này.. ” Bà ta đơn thuần hai thiếu nữ mặc cung trang hiện đang đứng bên cạnh. Minh Lan cũng nhìn theo, không nhịn được mà giật mình, đúng là một đôi giai nhân tuyệt sắc! Hai thiếu nữ đều chưa đến hai mươi, dù đã qua tuổi dậy thì dẫu vậy vẫn tiếp tục còn đương đẹp bức người, rạng rỡ tỏa sáng.

“ Hai người này đều hầu hạ bên ta nhiều năm, dịu dàng khéo léo, biết giữ quy củ, hiểu lý lẽ, ta rất yêu thích. Ngắm bọn họ tuổi đã không còn nhỏ, ta hiện đang muốn tìm cho bọn họ nơi chốn … Than ôi, là ta không nỡ, vốn định cho bọn bọn đó đi hầu hạ hoàng thượng, ai ngờ hoàng hậu một lần nữa không hòa nhã. ” Thánh Đức thái hậu than thở, ánh mắt lại nhìn thẳng Trương phu nhân.

Không phải ngẫu nhiên mà đây là đang chỉ trích hoàng hậu ‘ ghen ’ đấy.

Minh Lan im lặng đếm chuỗi ngọc trai trên váy, thầm niệm một trăm lần ‘ Ta không phải nhân vật chính, chỉ là diễn viên quần chúng không có lời thoại. ’

Trương phu nhân cũng không phải người ăn chay, dịu dàng cười: “ Hoàng thượng hiện giờ con nối dòng hưng thịnh, đều là nhờ hoàng hậu hiền lương nhân đức. Thái hậu đương nhiên là một lòng ý tốt, chẳng qua là hoàng hậu cũng có suy nghĩ khác. Hai cô gái này xuất chúng như vậy, không bằng Thái hậu lại giúp bọn họ chọn thanh niên tuấn kiệt, dung mạo tương xứng, như vậy chẳng phải là càng tuyệt. ”

Thái hậu chạm phải cái đinh mềm, cười nhàn nhạt: “ Tương xứng hay tuấn kiệt gì ta chẳng thèm là điều không thể phủ nhận. Cũng không thể ở lại trong cung, muốn tìm nơi ở gần chút, không bằng quốc cữu, Trịnh tướng quân … ” Ánh mắt bà ta lạnh lùng xẹt qua, nhìn thấy Minh Lan, “ Còn có Cố đô đốc, thu làm vợ lẽ. Ta thấy cũng hiện diện thể. ”

Minh Lan kêu rên trong lòng, nằm không cũng trúng đạn rồi. Nếu nói chính xác thì, mục tiêu của thái hậu rõ ràng là nhà bọn họ thẩm, cố đình diệp đoán là bị vạ lây.

Cô Thẩm nhỏ là người đầu tiên nhảy dựng lên rồi lại cố kìm hoảng loạn, giọng thổ lộ gắng bình tĩnh: “ Việc này sao có thể. Người bên cạnh thái hậu đều quý giá, phải tìm được một hôn sự vô cùng tốt, sao có thể làm vợ lẽ? ” là điều hiển nhiên.

Thánh đức thái hậu cười lớn, hân hoan sướng nhìn cô Thẩm bé nhỏ đang sợ hãi: “ Nào có quý giá chẳng khác gì vậy. Bọn chúng chẳng qua chỉ mỗi là con gái vùng nông thôn quê mùa, nhập cung từ nhỏ nhắn, không có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa. Đi tìm chồng còn không bằng tìm chủ mẫu nhân hậu điềm đạm, có thể nhìn mặt mũi ta cho bọn nhóm đó sống dễ chịu chút thật sự là vậy. Như thế nào, mấy vị phu nhân không chịu nể mặt ta sao? ”

Câu cuối cùng giọng nói có chút cao lên, còn mang theo ý cưỡng bức.

Vẻ mặt hoàng hậu lúc xanh lúc trắng quả là như thế. Cô Thẩm tí hon mặt thêm lần nữa đỏ ao ước chảy máu, mỗi hiện diện vẻ mặt Trương thị vẫn còn như bình thường, lẳng lặng đứng ra hành lễ: “ Thần thiếp nghe Thái hậu phân phó. ” có thể dễ dàng nhận thấy.

Trương phu nhân lo lắng nhìn con gái, trong mắt mắt có thương hại, có đau lòng, còn hiện diện một thoáng trách cứ.

Minh Lan nghe Trương thị, suýt chút nữa thốt ra: ‘ Trước đây đã như là vậy dứt khoát thu luôn cả hai người đi, bớt cho em chồng của chị cùng tôi đau đầu. Thành thật mà nói, chủ mẫu hiền lành như do đó, thái hậu cũng tồn tại thể yên tâm ’ vân vân.

Cuối cùng thì nàng vẫn cứ còn nhớ rõ tình hình, anh dũng tự ngăn đầu lưỡi của mình lại còn.

Ai ngờ Thái hậu vẫn tiếp tục còn sở hữu chiêu sau, bà ta thở dài tuyên bố: “ Vì giữ đạo hiếu cho tiên đế, mấy thiếu nữ bên cạnh ta đáng thương đều bị chậm trễ là điều không thể phủ nhận. Ta dù sao cũng phải tìm cho bọn đám đó mấy mối hôn sự tốt mới được. ”

Minh Lan nhịn không được lại nhìn hai thiếu nữ kia, mỗi thấy bọn nhóm đó cúi đầu mặt ửng hồng, ngượng ngùng nhu mì, càng lộ vẻ diễm lệ lạ hay, Minh Lan nhìn mà cũng ngây người.

Bỗng nhiên nàng hiểu ra, mấy thiếu nữ này hẳn là Thánh Đức thái hậu chuẩn bị cho con trai mình, đáng tiếc tai họa trên trời rơi xuống, con trai của bà ta mất mạng, bản thân mình cũng hết đường, hai thiếu nữ này cũng bị chậm trễ.

Sau tấm bình phong cạnh hai thếu nữ kia còn lờ mờ bóng dáng của mấy người đẹp nữa? Minh Lan không nhịn được một lần nữa suy nghĩ miên man, không phải là đội dự bị chứ?

Thái hậu một lần nữa hỏi cô Thẩm nhỏ nhắn một lần nữa, cô Thẩm nhỏ lẩm bẩm không bảo, ánh mắt cầu cứu chuyển sang hoàng hậu.

Thánh Đức thái hậu cũng không nóng vội, chỉ mỉm tủm tỉm nhìn chị ta giãy dụa quẫn bách, sau đó chậm rãi nhìn sang Minh Lan, hiện tại đang định đặt câu hỏi, lúc này Dự vương phi đang trong quá trình ngồi một bên đột nhiên nói: “ Cố phu nhân, cô hiện tại đang mỉm cười cái gì? ”

Tầm mắt tất cả mọi người trong điện đều tập trung ở một chỗ, chỉ mỗi nhìn thấy phu nhân Cố Đình Diệp đang trong quá trình đứng cung kính ở một bên, không ý thức nghĩ ngợi gì mà khóe môi hơi nhếch lên, hiện ra ý mỉm cười nhàn nhạt.

Minh Lan bị dọa, trong lòng thầm hối hận mình sơ sẩy, nhất thời không chú ý, đúng là sau khi kết hôn sống thoải mái quá, vừa quên mất thời gian còn ở nhà họ Thịnh phải cẩn thận từng bước. Sau lúc trở về phải bắt đầu luyện tập lần nữa mới được. Kinh nghiệm trong quá khứ cho nàng nắm được, giờ phút này so với việc điềm nhiên trấn tĩnh như không có việc gì còn không bằng tự nhiên chút, hiệu quả lại còn tốt hơn.

“ Bản thân tôi, thần thiếp, thần thiếp sao mà dám mỉm cười Thái hậu … ” Minh Lan lộ vẻ mặt sợ hãi, nói cũng lắp bắp.

Quả nhiên, bộ dáng này rất hiện diện tác dụng. Thái hậu cùng Dự vương phi đều vui mừng vẻ nhìn nàng, dường như đang rất thoải mái.

Chủ đề chuyển hướng, cô Thẩm tí hon hơi thở ra. Hoàng hậu chớp thời cơ vội thổ lộ: “ Dự vương phi phát biểu sai rồi, Cố phu nhân có tri thức hiểu lễ nghĩa, sao nắm giữ thể vô lễ. Chị đừng hung dữ, tính người ta không mềm dẻo chẳng khác gì em gái của cá nhân tôi, thôi thôi đừng hù dọa người ta nữa! ”

Hoàng hậu nửa đùa nửa trách. Ngoài hai cung Thái hậu, thiên hạ này không còn người phụ nữ nào bà ta không thể dạy dỗ.

Sắc mặt Dự vương phi cứng đờ, không tuyên bố thêm. Thánh Đức thái hậu vừa định mở mồm, Trương phu nhân liền mỉm tủm tỉm quay đầu sang hỏi Minh Lan: “ Cô vừa mới cười chuyện gì? ”

Có bậc thang, Minh Lan tranh thủ bước xuống luôn.

“ Thái hậu nói việc vui, thần thiếp sao hiện diện thể chê cười có thể dễ dàng nhận thấy. Chỉ là … ” Minh Lan lấy tay áo che miệng, ngượng ngùng khẽ cười, “ Thần thiếp trầm ngâm đến, nguyệt lão gần đây hẳn là vất vả, nơi nơi đều có chuyện nam cưới nữ gả. Gần đây thần thiếp đang trong quá trình phải lo mấy việc hôn sự đấy. ”

“ Nói rõ xem? ” Thánh Đức thái hậu có phần hứng thú.

Minh Lan cung kính đáp lời: “ Khởi bẩm Thái hậu, hồi trước hầu gia có được nói, sắp đóng quân ở Bắc Cương, vì muốn khiến quân tâm ổn định cho nên tốt đẹp nhất là cho bọn đám đó mang theo gia quyến, người chưa lập gia đình phải tranh thủ thời gian mà thành thân mới được. Bởi thế, Hầu gia bảo thần thiếp tìm trong nhà mấy người hầu gái đến tuổi chờ gả nhằm xứng với binh sĩ đi Bắc Cương, đáng tiếc … ”

Nàng hơi do dự, bé nhỏ nhẹ bất lực, khống chế giọng điệu vô cùng tốt bụng có thể dễ dàng nhận thấy.

Thực tế là, cô thẩm nhỏ nhắn đang sốt như kiến bò trên chảo dầu chợt sáng mắt lên, lớn tiếng nói: “ tôi cũng nghe nói việc này. Vì lần này quân đội đi đóng ở Bắc Cương nhiều, nơi đó mấy năm nay liên tục chiến loạn, mười nhà thì chín nhà tan hoang, biết đi đến đâu tìm vợ. Xa quê hương rời thân nhân đi vừa là quá khổ, nơi đến lại là Bắc Cương, không hiện diện nhiều nhà chịu đem con gái gả tiến tới. ”

Đây là sự thực, không phải đặt điều, giữ điều không đến mức nghiêm trọng như vậy.

“ Đúng đó. ” Minh Lan tiếp lời, bộ dáng lo lắng, ” Chúng ta cũng không thể ép gả con gái nhà người, duy nhất hiện diện thể tính đến hầu gái nhà mình. Nhưng mãi cũng chỉ như muối bỏ bể, giờ mới đau đầu đây. ”

Hoàng hậu không nhịn được hỏi: “ Mấy hầu gái kia cũng chịu gả tiến tới? ” Nàng ta dù gì cũng từng sống ở vùng biên giới hoang vu nghèo khó, hiểu là không có nhiều người chịu rời bỏ kinh thành phồn hoa.

Minh Lan ngập ngừng, dường như không tiện bảo ra: “ Bẩm Hoàng hậu nương nương, thần thiếp cho mấy người chịu gả đi chút bạc xây dựng đồ cưới, cũng có người chịu. ” Chẳng qua phần lớn là hầu gái làm việc nặng mua tới.

Trương phu nhân nhìn nàng tủm tỉm bảo: “ Đúng là khó xử cho cô bé này. ” Quay lại nhìn con gái: “ Khó trách lần trước con hỏi ta có đứa hầu nào ước muốn thả ra ngoài không, hóa ra là cũng định việc này. ”

Hoàng hậu nghe mà gật đầu liên tục, Trương thị tủm tỉm cười nhẹ không trả lời.

Thánh Đức Thái hậu nghe mấy người nói qua lại một hồi, khẽ nhíu mày, đang không nhận ra làm thế nào để thay đổi chủ đề, cô Thẩm nhỏ nhắn bên kia lại hưng phấn tiến lên một bước. Đoán là con người đều nắm giữ tiềm năng vùng lên khi bị áp bức quá độ, trong đầu cô Thẩm bé tí lóe lên một cái, tính toán xong cô ta quay về phía Hoàng hậu và Thái hậu, cao giọng nói: “ Thái hậu minh giám, chi bằng để thiếu nữ quá tuổi trong cung phối với mấy binh sĩ này đi đến. ”

“ Nói bậy! ”

Nếu nói chính xác thì, “ làm càn! ”

Mẹ chồng nàng dâu thái hậu đồng thanh lên tiếng dạy dỗ. Cô Thẩm nhỏ không phục đang muốn mở miệng, hoàng hậu sợ chị ta gây chuyện vội vàng tuyên bố: “ Ăn thốt lên linh tinh! Đơn giản là người đắc lực ở bên cạnh thái hậu, không phải chuyện cô hiện diện thể xen vào! ”

Cô Thẩm nhỏ rưng rưng khóe mắt, còn định nói thêm, thình lình ở đằng sau một giọng phát biểu già cả vang lên: “ Cái gì mà ăn nói linh tinh! Ta cảm thấy được tương tự vậy vô cùng tốt bụng. ”

Cả đám người cùng quay lại còn nhìn, chỉ ngắm hai phu nhân già nua đang vịn tay nhau tiến vào, trong đó một vị là Thánh An thái hậu, theo đằng sau là hai hàng dài phần phật cung nhân theo nghi thức.

“ Cô và mẫu hậu tới rồi! ” Giọng trình bày của hoàng hậu không nén được mừng rỡ.

Ngoài Thánh Đức thái hậu, mấy nữ quyến đều đứng ở sau hoàng hậu hành lễ với đại trưởng công chúa đồng thời Thánh An thái hậu.

“ Bà có trà ngon đơn thuần ý thức giữ cho mình dùng, không gọi chúng ta tới, nói thử xem, đây là cái lý gì? ” Đại trưởng công chúa ngồi xuống rồi liếc mắt, cười lớn trêu chọc.

Thánh Đức thái hậu nhìn bà ta, tỏ vẻ bất đắc dĩ, cũng không còn hùng hổ nữa: “ Giả sử biết bà đang ở đây, có đánh chết ta cũng không dám quên bà. ”

Khí thế cỡ này, khí thế cỡ này, không thể nghi ngờ chắc chắn là Khánh Ninh đại trưởng công chúa. Minh Lan yên lặng suy nghĩ.

Nói đùa vài câu, Khánh Ninh đại trưởng công chúa chợt sừng sộ lên, quay sang Dự vương phi nói: “ Vừa rồi ở bên ngoài ta nghe thấy được, cô tiến hành gì mà một lần nữa răn dạy em gái hoàng hậu, con bé nói sai chuyện gì? ”

Không phải ngẫu nhiên mà dự vương phi nơm nớp lo sợ đứng thẳng, cắn răng nói: “ hầu gái bên người thái hậu nương nương, dù thế nào cũng không thể chịu thiệt gả cho một kẻ binh sĩ. Nói ra chẳng phải là mất mặt Thái hậu. ” là điều hiển nhiên.

“ Sao? Chuyện này cô không cần lo lắng. ” Khánh Ninh đại trưởng công chúa vung tay lên, “ Trong quân cũng không thiếu thanh niên đương chức giáo quan cùng ngũ sĩ, phối cùng bọn họ không tính là bôi nhọ. Nếu giữ phúc, chồng kiếm được công danh, sau này sở hữu khi sống một lần nữa tốt bụng, chẳng lẽ lại còn kém hơn so với đi làm vợ lẽ người ta? ” là điều không thể phủ nhận.

Nói một hồi trôi chảy lưu loát xây dựng mẹ chồng con dâu hai người không đáp thêm lần nữa được.

Cuối đời của Võ hoàng đế, Khánh Ninh đại trưởng công chúa là vị công chúa nắm giữ quyền thế nhất trong triều, phải lên tiếng ông trời vô cùng sự là tử tế với bà ta.

Bà ta vốn chỉ do cung nữ sinh ra nhưng năm đó mẹ đẻ bà ta chết bệnh, mấy ngày sau đúng lúc con gái hoàng hậu chết non. Vì ước muốn an ủi Tĩnh An hoàng hậu đang đau thương, Võ hoàng đế liền đem công chúa Khánh Ninh mới ba tuổi đến cho hoàng hậu nuôi. Đương nhiên là bản thân công chúa khi đó cũng là đứa trẻ thông minh lanh lợi, đối xử với mọi người khéo léo cởi mở, cực kỳ hợp mắt Tĩnh An hoàng hậu, nhanh chóng được hoàng hậu vô cùng lòng yêu thương.

Vì yêu ai yêu cả đường di chuyển, Võ hoàng đế coi bà ta như con dòng chính mà thương yêu. Tiên đế coi bà ta là chị ruột, vô cùng kính trọng. Mấy vị công chúa vốn cao quý hơn bà ta do các quý phi thục phi sinh ra cuối cùng rớt lại phía sau bà ta.

Sau này trưởng thành lại được gả cho một vị công tử tuấn tú nhàn tản, vợ chồng hòa thuận, sinh một bầy con trai gái, mấy chục năm trôi qua thuận buồm xuôi gió.

Việc làm bà ta đau đầu nhất đoán chừng là vị công tử bột bà ta sinh năm bốn mươi tuổi. Năm đó tân đế đăng cơ lại đi dạo phố đèn đỏ trong hiếu kỳ, bị bắt đi cải tạo lao động một trận. Có điều Khánh Ninh đại trưởng công chúa là người giỏi giang cỡ nào, bà ta có thể sống trôi chảy mấy chục năm, đương nhiên không chỉ dựa vào tình cảm chị em với tiên đế, hẳn cũng tồn tại bản lĩnh.

Từ sau vào thời điểm hoàng đế gọi bà ta vào cung thành khẩn chuyện trò xong, bà ta nhanh chóng điều chỉnh thái độ, hai cô cháu hòa giải với tốc độ nhanh như sao băng xẹt.

Hoàng hậu vừa chịu không ít chèn ép, vừa thấy có người làm chỗ dựa là vội vàng nói: “ Cô bảo đúng lắm, vừa rồi mẫu hậu cũng nói, mấy thiếu nữ này vốn xuất thân từ nông thôn, không cha không mẹ đấy. ”

“ Như vậy không phải vừa khéo. ” Khánh Ninh đại trưởng công chúa vỗ bà trà khen khổng lồ: “ Chốc nữa chúng ta đi nói với hoàng thượng, vốn là khi tiên đế băng hà trong cung nên thả những người này dịch chuyển. Giờ đúng lúc có cơ hội, để các cô không chốn về còn chẳng bằng xây dựng tựa như vậy, vẹn cả đôi đường. Bà nói xem? ”

Thánh An thái hậu cười chất phác: “ Bà vẫn cứ nôn nóng như thế, đã bao nhiêu tuổi rồi. ”

Mấy bà cứ tôi một lời bà một câu, đơn thuần một lúc đã quyết định xong, người bên cạnh ngồi nghe mà trợn mắt há mồm.

Thánh Đức thái hậu giận dỗi tái cả mặt: “ Mấy con bé này ở trong cung đều chẳng khác gì hoa như ngọc, được nâng niu không nhỏ lên, để bọn đám đó đi Bắc Cương không phải là đem dê vào miệng cọp sao, hết sức là vô lý. ” như vậy đó.

Khánh Ninh đại trưởng công chúa ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt lấp lánh: “ Quốc gia giữ việc, chúng ta không góp phần thì còn ai góp phần? Trong cung có thừa thiếu nữ đợi gả, trong quân giữ đàn ông trung thành bởi vì nước mà bảo vệ biên cương đang mong cưới vợ. Đúng là duyên trời tác thành, có gì mà không tốt?! ”

Trong bầu không khí căng thẳng đó, Minh Lan lặng lẽ đứng bên cạnh tường, cúi đầu thật thấp, tiếp tục lẩm nhẩm: “ Ta chỉ là diễn viên quần chúng, ta không phải vai chính. ”

Kéo xuống để tải chương tiếp
Chương 159/233 • 0%