Vì sao... đều là con người, đều sinh ra cùng một ngày dẫu vậy... mỗi vì ra sau chị 12s mà tôi và chị lại thuộc 2 thế giới tách biệt nhau? Chị mãi mãi là một thiên thần còn tôi... tôi là cái bóng của chị... một cái bóng độc ác. Phải rồi, kể từ giây phút bản thân tôi chào đời, bản thân tôi đã được mang số mệnh này... Nhưng tôi không trách chị. làm sao tôi trách cho được người chị hiền hậu, dịu dàng, thơ ngây của tôi cơ chứ.... Và thực hiện sao tôi hiện diện thể trách một người không ý thức lý do bởi vì sao chị em tôi khác biệt giống như như thế chứ.... " Thiên thần. Chị biết mà phải ko? Từ hồi còn bé tí, chị em mình đã thuộc hai thế giới khác nhau rồi. Bởi vậy, từ trước đến giờ, em chưa bao giờ mà cũng không dám cầu xin chị phải nhường em cái gì cả... nhưng lần này... xin chị... xin chị hãy trả cậu ấy cho e.... duy nhất lần này thôi... cầu xin chị. Ngoài cậu ấy ra, em không cần gì cả.... em đòi hỏi cậu ấy... xin chị "
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Sinh Đôi".