Ta là Hoàng Đế, thân long uy vũ, không phải thứ để người ta đùa bỡn!
Nhưng Hoàng Hậu nương nương lại chẳng kiêng nể, đôi mắt phượng khẽ liếc, giọng điệu đầy khinh bỉ: "Xì, còn ra dáng Hoàng Đế? Hôi sữa chưa cai đã đòi làm cha thiên hạ! Không những hôi, mà còn... bất lực!"
Ta... Ta đường đường là Cửu Ngũ Chí Tôn, sao có thể nghe những lời sỉ nhục thế này?
Máu nóng dồn lên não, ta giận dữ gầm lên: "Người đâu! Đày ả ta vào lãnh cung!"
Nào ngờ, Hoàng Hậu chẳng hề nao núng, ngược lại còn cười ranh mãnh, giọng điệu đầy thách thức: "Bệ hạ, quên mất rồi sao? Đại ca của thần thiếp, ba ngày nữa sẽ hồi kinh đó."
...
Lời vừa dứt, ta bỗng thấy hai chân mềm nhũn. Thì ra, có lẽ... có lẽ ta thật sự hơi "bất lực" thì phải...
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Pi Xà Ăn Bám - Thất Thất".