Đang lúc Chấn Vũ chân nhân không biết nói gì, lão giả đứng bên tay phải hắn đã lên tiếng:
- Sát Thần Dương Thiên, ta biết ngươi rất lợi hại. Thế nhưng ngươi nay đâu bằng xưa. Chỉ với tu vị Độ Kiếp Nhất Chuyển, cho dù dựa vào sát khí khủng bố kia cũng khó lòng chống lại đại quân Vực Ngoại Thiên Ma.
Dương Thiên phất tay:
- Ngàn năm trước ta có được thể ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma, ngàn năm sau cũng tương tự là chẳng khác gì vậy. Về phần ta không lâu nữa sẽ làm như thế nào, các ngươi không cần phải bận tâm.
Có một điều đáng chú ý là trong bốn người, vạn sự thông là kẻ hiểu rõ dương thiên nhất. Một khi hắn đã từng quyết, không gì có thể thay đổi được là điều không thể phủ nhận. Vạn Sự Thông cũng không muốn tiếp tục vấn đề này liền lên tiếng:
- Dương Thiên, lần này ngươi đến tìm ta là sở hữu việc gì?
Nhớ đến mục đích của mình, Dương Thiên cười nhẹ nói: là điều không thể phủ nhận.
- Cũng không nắm giữ chuyện gì quan trọng. Ta muốn nhờ ngươi tìm một người.
- Tìm người?
Vạn Sự Thông cau mày, mỗi lần Dương Thiên nhờ hắn tìm người tất trong tương lai sẽ giữ một vụ thảm sát. Vạn Sự Thông không mấy bận tâm, thế dẫu vậy hiện tại ở đây có mặt ba người Chấn Vũ chân nhân, để bọn hắn nghe được sẽ không tiện lắm.
Dương Thiên hiểu Vạn Sự Thông đang suy nghĩ gì liền nói:
- Yên tâm đi, lần này ta đến Linh Giới có vài chuyện đòi hỏi tạo ra. Chờ mọi việc giải quyết xong xuôi ta mới tìm đám người kia giải quyết ân oán.
Vạn Sự Thông thở ra một hơi:
Quả thực, - ngươi muốn tìm người nào?
- Mộng Huyễn Tiên Tử.
Vạn Sự Thông giật mình:
- Ngươi tuyên bố Mộng Huyễn Tiên Tử?
Dương Thiên gật đầu:
- Tồn tại vấn đề gì sao?
Vạn Sự Thông còn chưa đáp, Chấn Vũ chân nhân vừa mới thay hắn trả lời:
- Mộng Huyễn Tiên Tử hành tung thần bí, thoát ẩn thoát hiện. Cả Linh Giới không có ai nắm chắc được nàng đang ở đâu. Chỉ là một vạn năm trước ta có nghe một vị đạo hữu nói rằng, Mộng Huyễn Tiên Tử đã đến Hắc Ám Hoa Hải tìm kiếm một thứ gì đó, đến nay vẫn chưa có tin tức gì của nàng. Nói không chừng …
Chấn Vũ chân nhân không cần thiết phát biểu hết câu Dương Thiên đã hiểu được vấn đề. Hắc Ám Hoa Hải là một trong tam đại tuyệt địa. Bao gồm 3 nơi: Hắc Ám Hoa Hải, Tử Vong Sâm Lâm cùng Hư Vô Chi Địa. Trong ba nơi, Hư Vô Chi Địa là thần bí nhất. Không có ai nhận biết thứ đó nằm ở đâu cũng như là không có bất kỳ thông tin nào về nó. Tương truyền rằng bất kỳ kẻ nào bước vào Hư Vô Chi Địa đều không thể thoát ra được.
Tiếp đến là Tử Vong Sâm Lâm. Nơi này trước kia vốn là một khu rừng màu mỡ, tài nguyên phong phú. Thế nhưng tất cả đều thay đổi khi một loại sinh vật xuất hiện. Lên tiếng là sinh vật cũng không đúng, đó là một đóa hóa, chính là loại hoa mà Dương Thiên nhìn ngắm tại Thủy Hoàng Giới, Tử Tịch Hoa.
Khác với Thủy Hoàng Giới, tu sĩ tại Linh Giới nắm giữ trình độ tu chân và hiểu hiểu cao hơn rất nhiều. Bọn hắn nhận ra nguồn gốc của Tử Tịch Hoa cũng như nguy cơ mà nó có thể mang lại. Vì vậy hàng trăm tên Độ Kiếp kỳ vừa mới hợp tác với nhau, tạo ra một cái trận pháp đặc biệt hiện diện thể ngăn cản Tử Tịch Hoa phát triển đến trạng thái thành thục chính là thế. Đơn giản là bù thêm lần nữa, cứ cách một khoảng thời gian, tử tịch hoa sẽ lại một lần phóng xuất ra tử tịch khí, đem tất cả những thứ quanh vật đó tiêu diệt.
Điều kiện môi trường thay đổi, một vài loại sinh vật giữ linh lực tương đồng với Tử Tịch Khí tìm đến đây sinh sống, các loại thực vật kỳ dị cũng bắt đầu phát triển, hình thành lên Tử Vong Sâm Lâm. Thành thật mà nói, diện tích tử vong sâm lâm ngày càng rộng lớn, mang theo tử tịch khí xâm lấn linh giới. Để tránh cho tình trạng này tiếp diễn, một cái trận pháp khổng lồ bao bọc toàn bộ Tử Vong Sâm Lâm đã được dựng lên, ngăn cản Tử Tịch Khí tiếp tục lan rộng. Toàn bộ phạm vi bên trong trận pháp này chính là tử địa. Tất cả những người từng tiến tới vào trong đó sớm muộn đều chẳng bao lâu nữa sẽ bị Tử Tịch Khí ăn mòn sinh mệnh, cho dù tu vị lợi hại cỡ nào cũng đều nuốt hận bỏ mình.
So với hai tuyệt địa ở trên, danh khí của Hắc Ám Hoa Hải kém hơn một chút. Giả sử nói hai nơi ở trên bước vào chắc chắn không lâu nữa sẽ mất mạng, Hắc Ám Hoa Hải vẫn có một tia sinh cơ. Nơi này tồn tại rất nhiều loại thủy quái đáng sợ, tất cả đều tu luyện linh lực Ám thuộc tính có thể dễ dàng nhận thấy. Ám thuộc tính sát thương không cao như Hỏa thuộc tính hay Kim Thuộc Tính, tốc độ không bằng Quang thuộc tính hay Lôi thuộc tính, phòng thủ không thể so với Mộc thuộc tính hay Thổ thuộc tính là điều hiển nhiên. Thế mặc dù vậy thứ đó lại là loại thuộc tính linh lực khiến nhiều người e dè nhất. Ma khí, sát khí, Vực Ngoại Khí, tất cả đều thuộc Ám thuộc tính. Mỗi một cái đều có được công năng đặc dị khiến cho không ai dám xem thường.
Tất cả thủy quái ở Hắc Ám Hoa Hải đều là Ám thuộc tính, chỉ nghĩ đến đây cũng đủ khiến người ta run sợ. Hiện diện điều đây chưa phải điểm đáng sợ nhất của Hắc Ám Hoa Hải, thứ chân chính ẩn giấu bên trong, tạo vì thế hung danh của nó là một loại thực vật, Hắc Ám Hoa. Chỗ đáng sợ của Hắc Ám Hoa không phải ở lực công kích. Ngược một lần nữa, nó hoàn toàn không sở hữu lực công kích. Loại hoa này sinh trưởng tại Hắc Ám Hoa Hải, những người tiến vào nơi này thông thường sẽ không nhìn nhìn nó. Nhưng một khi trước đây đã nhìn thấy, chín phần mười là không trở ra được.
Hắc Ám Hoa không nắm giữ năng lực công kích, bù lại còn nó sở hữu huyễn thuật cực mạnh để tự bảo vệ mình. Tu sĩ bình hay đi ngang qua sẽ không phát hiện ra Hắc Ám Hoa, thế thế nhưng một khi mà lọt vào phạm vi huyễn trận do nó tạo ra thì gần như không có cách nào thoát ra được. Huyễn trận của Hắc Ám Hoa khủng bố như là thế nào Dương Thiên cũng không rõ. Bất quá, nắm giữ thể khiến Hắc Ám Hoa Hải trở thành một trong tam đại tuyệt địa chắc chắn phải có điểm hơn người.
Chấn Vũ chân nhân thấy Dương Thiên cau mày liền hỏi:
Quả thực, - ngươi muốn tìm mộng huyễn tiên tử nhằm tạo gì?
Dương Thiên theo quán tính đáp lại:
- Ta nghe phát biểu nàng có một con Thánh Băng Tằm. Ta cần hiện diện tơ của vật đó để thiết lập lên một cái Cách Giới Truyền Tống Trận cự ly cực xa.
- Cực xa? Rốt cuộc là bao xa?
- Vượt ra khỏi tu chân vị diện, đến một nơi khác gọi là văn minh khoa học kĩ thuật vị diện, ngươi tuyên bố có xa hay không?
Danh từ mà Dương Thiên sử dụng đối với bốn người tuyệt đối xa lạ. Bọn hắn không hiểu văn minh khoa học kỹ thuật là gì, lẽ nào tồn tại một vị diện có cái tên kỳ lạ như là như vậy? Dương Thiên cũng lười giải thích:
- Tóm lại ta cần phải tìm được Mộng Huyễn Tiên Tử. Ngoài nàng ra, ta chưa từng nghe tới có người thứ hai tại Linh Giới sở hữu Thánh Băng Tằm. Vạn Sự Thông, cho ta một tấm bản đồ, ta cần phải đến Hắc Ám Hoa Hải một chuyến.
Vạn Sự Thông kinh ngạc:
- Ngươi hết sức sự hy vọng đến Hắc Ám Hoa Hải?
Dương Thiên nhíu mày:
- Có vấn đề gì sao? Yên tâm tiến tới, một cái tuyệt địa còn chưa đủ làm khó ta. Những nơi Dương Thiên ta từng đến, so với Hắc Ám Hoa Hải đáng sợ hơn rất nhiều.
Vạn Sự Thông lắc đầu:
Nếu nói chính xác thì, - nhưng hiện tại là thời gian hắc ám hoa đang nở rộ.
Vạn Sự Thông vừa dứt lời, vẻ mặt của ba người kia đồng thời biến sắc chẳng còn gì để bàn cãi. Hắc Ám Hoa Hải hết sức nguy hiểm, không mỗi bởi thủy quái mà còn là vì Hắc Ám Hoa. Thông thường Hắc Ám Hoa chẳng bao lâu nữa sẽ luôn ẩn mình bên dưới huyễn trận của chính vật đó, vì bởi vậy mối nguy hiểm này đã giảm bớt rất nhiều. Nhưng cứ cách 100 năm, Hắc Ám Hoa sở đến mùa nở rộ. Khi đó huyễn trận của nó trong tương lai sẽ được mở rộng đến mức tối đa, mức độ nguy hiểm cũng tăng lên vô cùng nhiều.
Vào thời điểm này, tiến vào Hắc Ám Hoa Hải cũng không khác gì hai đại tuyệt địa kia là mấy, chính là thập tử vô sinh, chắc chắn phải chết. Trái với suy đoán của mọi người, nghe xong câu nói của Vạn Sự Thông, Dương Thiên bật cười nhẹ:
- Cũng tốt, ta nghe nói Hắc Ám Hoa tuy rất nguy hiểm, nhưng ẩn đằng sau vẻ nguy hiểm đó là một vẻ đẹp hiếm có được có thể dễ dàng nhận thấy. Các ngươi cũng ý thức, thưởng hoa phải chọn lúc nó đang nở rộ, giống như vậy mới có thể tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp kia.
Đối với Dương Thiên luôn cao ngạo, Vạn Sự Thông nhìn mãi đã từng thành quen. Cho dù tính cách của hắn đã từng khác xưa, ngạo khí ẩn chứa trong xương tủy mãi mãi vẫn không thay đổi. Vạn Sự Thông lấy ra một miếng ngọc giản, đem bản đồ đến Hắc Ám Hoa Hải khắc lại còn rồi đưa cho Dương Thiên.
Nhận lấy ngọc giản, Dương Thiên mới nhìn về phía ba người Chấn Vũ chân nhân:
- Gặp mặt liền xem chẳng khác gì quen biết, các ngươi cũng vì thế có chút lễ vật chứ?