Trang 1 / 2
Giấc ngủ dài đằng đẵng đẩy Giang Lộc đến một thế giới hoàn toàn xa lạ, nơi thời gian đã trôi qua mười bảy năm.
Bạn thân chí cốt ngày nào giờ đã có tri kỷ mới. Thanh mai trúc mã cũng tay trong tay với người thương. Ba mẹ, những người từng đau khổ vì sự mất tích của cậu, đã tìm thấy niềm an ủi nơi một đứa con nuôi, và hạnh phúc muộn màng với một cậu con trai vừa chào đời.
Nhưng sự thật nghiệt ngã hơn thế đang chờ đợi Giang Lộc: thế giới này không hơn không kém là bối cảnh của một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng, nơi cậu chỉ là một nhân vật phụ mờ nhạt, một pháo hôi làm nền cho hào quang chói lóa của nam chính – đứa con nuôi được ba mẹ cậu nhận nuôi.
Không cam tâm làm kẻ lót đường, Giang Lộc quyết định rời xa gia đình, tránh xa vòng xoáy cốt truyện. Nhưng dường như số phận trêu ngươi, thế giới này vẫn không dung chứa sự tồn tại của cậu. Mỗi khi bị lãng quên, chìm trong cô độc, cơ thể cậu dần trở nên trong suốt, như tan biến vào hư vô.
Giang Lộc không muốn trở thành một bóng ma vô hình, chìm nghỉm trong quên lãng. Cậu phải tìm cách để mình "được cần đến", bằng mọi giá.
Rồi Lâm Huyên xuất hiện, như một tia sáng giữa màn đêm.
Bên cạnh Lâm Huyên, cơ thể Giang Lộc không còn biến mất. Cậu không cần phải gồng mình để chứng tỏ sự tồn tại, không còn lo sợ bị cốt truyện nghiền nát.
Giang Lộc mang ơn Lâm Huyên sâu sắc, và cậu sẵn lòng đáp ứng mọi yêu cầu của hắn.
Thậm chí cả việc cung cấp mọi hành tung, mang theo thiết bị nghe lén mà Lâm Huyên đưa cho, hay để hắn...giam cầm mình...
"Em sẽ không rời xa anh, đúng không?" Lâm Huyên thì thầm, giọng nói ngọt ngào nhưng ẩn chứa sự chiếm hữu điên cuồng.
"Em...sẽ không." Giang Lộc đáp, dù trong lòng dâng lên một nỗi bất an mơ hồ.
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Pháo Hôi Trong Truyện Đoàn Sủng Thức Tỉnh Rồi".