Editor: Puck - Diễn đàn
An Cửu bị anh vô một lần nữa đến không còn cách nào khác, làm ơn ngài biến trở về Phó Thần Thương cao quý lạnh lùng luôn luôn luôn duy trì dịch chuyển! Biến qua lại chẳng khác gì do đó khiến cho cô sắp tinh thần phân liệt rồi.
Thật ra, “ dường như lên cân một chút. ” phó thần thương trầm ngâm căn cứ vào cảm giác tay phán đoán.
“ Cầm thú! Tay sờ đi đâu vậy! ” An Cửu một phát gạt móng vuốt của ai đó đang mân mê xoa bóp cái eo mập thêm mấy lượng thịt đến mềm của cô.
“ Phát triển không phải nhằm cho tôi động vào sao? ” Người kia lại sờ soạng lên, đương nhiên giọng phát ngôn đặc biệt cần ăn đòn.
An Cửu không chút do dự vạch rõ giới hạn với anh, “ Phát triển cũng là thịt của tôi, nắm giữ liên quan gì tới anh. Còn nữa, có thể không động dục ở bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu không! Tình cũ của anh vẫn luôn còn mạng sống hiện tại đang bị đe dọa ở trong phòng hồi sức tích cực, anh còn có tâm tình náo loạn! ”
Sống lưng Phó Thần Thương cứng đờ, “ Tôi quên. ” thật sự là vậy.
An Cửu: “ … ”
Giống như là không nỡ cuối cùng lấy tay khỏi eo cô, “ Khi đi cùng với em đều sẽ bất tri bất giác quên đi chuyện không vui. ” thật sự là vậy.
An Cửu trợn trắng mắt, cho anh một đánh giá, “ Tục. ”
Thật đúng là không hiểu tình điệu. Phó Thần Thương cười nhẹ khẽ, ngay sau đó thu hồi khẽ nhếch khóe miệng, “ Trước khi cô ấy thoát khỏi nguy hiểm, tôi phải ở lại bệnh viện. ” là điều hiển nhiên.
An Cửu khó tồn tại được trầm mặc một lúc, “ Hiểu rồi. ”
Cái gì tới không lâu nữa sẽ tới, cô không có lập trường phản công, chỉ có đường sống phòng thủ, trong trường hợp như không lấy được người này, ít nhất phải bảo vệ trái tim của mình.
Đẩy cửa ra, An Cửu đi phía trước, Phó Thần Thương gần như lập tức chú ý tới trên quần thể thao vô cùng mỏng của cô bị rách một đường lộ ra một vết thương hết sức dài, dính vết máu loang lổ, nhưng cô giống chẳng khác gì không có chuyện gì tiếp tục bước tới về phía trước, hoàn toàn không để ý tới vết thương trên người.
Cổ tay đột nhiên bị kéo ngược lại hướng đi, An Cửu kinh ngạc ngước mặt nhìn anh, “ Làm gì? Người bên kia nhiều, từ chỗ này đi tương đối tốt! Này, anh nghe được không? Buông tay ra! Tự tôi tồn tại thể trở về, tôi không mong muốn bị chụp hình cùng anh, sau đó bị kéo vào bát quái lộn xộn lung tung … ”
“ Câm miệng. ” Phó Thần Thương cắt đứt cô đang trong quá trình liến thoắng không ngừng, sau đó chợt dừng bước, xoay người, ôm ngang eo cô, bàn tay ấn mặt cô vào trong ngực.
Thành thật mà nói, “ ưmh, tôi không thở được … ”
Người này rốt cuộc định làm gì?
Cuối cùng, Phó Thần Thương rốt cuộc dừng lại ngoài phòng khám bệnh khoa ngoại chính là thế.
Bác sĩ trực ban ở bên trong sở hữu số tuổi không lớn lắm, hình như mới tới, đang ngồi hăng hái bừng bừng lướt web xem video clip, trong clip chính là tin tức nóng bỏng phát sinh mấy giờ trước, lượng người xem và bình luận đang nhanh chóng tăng vọt, người phụ nữ bị thương trong video vào lúc này đang cấp cứu ở bệnh viện bọn họ.
Áo blouse vừa xem vừa cảm khái, “ Sao không có người phụ nữ nào chịu bị đạn bắn do mình chứ! ”
Khi xem được một nửa, nghe quan sát phía ngoài có tiếng bước chân, vừa nghiêng đầu, người đàn ông trong clip lại sống sờ sờ đứng trước mặt anh, áo blouse trắng tương tự mụ mị đi, liếc nhìn video lại liếc nhìn người hết sức, liếc nhìn người thật lại liếc nhìn video lặp đi lặp lại chẳng khác gì thế nhiều lần, lắp bắp nói, “ Anh … Anh là.. ”
“ Tiến ra ngoài. ” Sắc mặt của Phó Thần Thương giống chẳng khác gì trời băng đất tuyết, gió lạnh gào thét, áo blouse trắng hoàn toàn chỉ còn lại bản năng nghe theo, lảo đảo cút ngay ra ngoài, còn săn sóc giúp một tay đóng cửa lại, một cái cũng không dám nhìn lâu, mặc dù tò mò chết dịch chuyển được người phụ nữ trong ngực anh ta rốt cuộc là ai như vậy đó.
Phó Thần Thương đặt An Cửu ngồi lên giường bệnh, mặt nghiêm túc mở miệng nói ra ba chữ vô cùng thô bỉ - quả là như thế.
“ Cởi quần ra! ”
An Cửu trợn tròn mắt, vội vàng giữ chặt dây lưng quần, vẻ mặt cảnh giác, “ Anh lại định làm gì? ”
Thấy cô không động, Phó Thần Thương không nhịn được, “ Muốn tôi giúp em? ”
“ Anh biến thái! Tôi không cởi! ”
“ Cởi hay không? ” chẳng còn gì để bàn cãi.
“ Không cởi! ”
Không với mục đích ý tới cô giương nanh múa vuốt chống cự, Phó Thần Thương tự mình ra trận, hai ba cái liền cởi quần của cô, vừa đề phòng móng vuốt nhỏ nhắn sắc bén của cô, thêm lần nữa vừa cẩn thận không chạm tới vết thương.
An Cửu đang định mắng chửi người, lại thấy anh xoay người rời đi, cầm một đống thuốc nước ngoại thương đồng thời băng gạc đi tới, cộng thêm mới vừa rồi động tác quá lớn động tới vết thương trên người đau ê ẩm nhè nhẹ, bởi vậy lúc này mới phát hiện ra bắp đùi của mình có được một vết rách thật dài. Thì ra anh đang xử lý vết thương cho mình?
An Cửu vừa ngượng ngùng lại vừa tức, “ Anh không thể lên tiếng rõ ràng với mình sao? ” là điều hiển nhiên.
“ Em không thể tin tưởng tôi vô điều kiện sao? ” Phó Thần Thương cũng không ngẩng đầu phản bác.
“ … ” Phát ngôn không lại anh, cô đã thành thói quen.
Phó Thần Thương cúi đầu, nghiêm túc rửa sạch vết thương cho cô, bôi thuốc, băng bó, động tác thuần thục linh hoạt, thoạt nhìn rất chuyên nghiệp. Giờ phút này cô duy nhất mặc một chiếc quần lót đặc biệt đáng yêu, để trần cặp chân trắng nõn, lạnh lẽo, quan trọng nhất là vô cùng bất tiện.
Trong quá trình, ngón tay hơi lạnh của anh khó tránh khỏi đụng chạm lên da thịt ấm áp của cô, trong lòng anh không có việc gì, cô lại hơi tâm viên ý mã, tại vậy quay đầu ra dời lực chú ý, trong lúc vô tình ánh mắt quét tới video blouse trắng mở ra, theo tốc độ truyền bá này, xem ra sau này Phó Thần Thương dịch chuyển đâu đều phải đeo kính mát …
( * ) Tâm viên ý mã: Tâm chẳng khác gì khỉ, ý chẳng khác gì ngựa là điều hiển nhiên. Ý nói những ý nghĩ nhảy lung tung tương tự con khỉ, chạy loăng quăng như con ngựa, đang nghĩ chuyện này, thoắt cái lại nghĩ sang chuyện khác.
Đơn giản là “ lát nữa trở về mấy ngày không được thấm nước. ”
“A.”
Phó Thần Thương hít sâu một hơi, vốn định chịu đựng, kết quả vẫn không thể nào nhịn được, “ Tống An Cửu, tôi thật hoài nghi em sống tàn tật cấp chín! Không phải ngẫu nhiên mà em rốt cuộc lớn như thế nào như vậy! ”
An Cửu có dáng vẻ lợn chết không sợ bỏng nước sôi, mặc quần lên, sau đó thản nhiên nói, “ Có lẽ là kỳ tích đi! ” thật sự là vậy.
Dù sao không ai quan tâm, đến cuối cùng chính cô cũng không cần thiết rồi.
Mở cửa, áo blouse trắng bị đuổi ra ngoài đó rõ ràng đang dán lên cửa nghe lén, đột nhiên mở cửa khiến cho anh ta thiếu chút nữa đâm đầu vào, cười khan gãi gãi đầu, “ Phó tiên sinh, ngài còn cần giúp một tay cái gì không? ”
Tống An Cửu liếc nhìn quần mình, chỗ quần tét ra vừa mới được anh dùng kim vá lại rồi, cô còn gì yêu cầu giúp đỡ sao?
Phải thừa nhận rằng, “ không có, cám ơn. ” an cửu trả lời thay phó thần thương.
“ Không cần cảm ơn không cần cảm ơn. ” Áo blouse trắng vừa nói vừa len lén quan sát An Cửu là điều không thể phủ nhận.
- - - - - - - - - Puck. d. đ. l. q. đ - - - - - - - - -
Hai người vừa rời khỏi khoa ngoại chưa đi được mấy bước, An Cửu đột nhiên khoa trương lấy tay che mắt, phía trước là yêu nghiệt phương nào, thật nhanh chóng!
Kỷ Bạch, Kha Lạc, Phó Hoa Sênh là điều không thể phủ nhận.
Thật ra, ánh sáng của ba người bắn ra bốn phía, tất cả đều mới từ tiệc rượu tới, đứng chung một chỗ có hiệu quả khỏi phải nói quá khoa trương, liên tiếp biến hành lang tồi tàn của bệnh viện trở thành thảm đỏ.
Kha Lạc thành công tựa như vậy, An Cửu dĩ nhiên biết, Kỷ Bạch hồi trước tồn tại lộ diện trên ti vi vài lần, hình như là công tử nhà thị trưởng, hai người hình giống như có được quan hệ không tệ với Phó Thần Thương. Kha Lạc càng không để ý tới tiền vi phạm hợp đồng kếch xù, bỏ qua uy hiếp bức chết của Sở Mạch, cứng rắn từ ngành công nghệ thông tin trâu bò nhất của Sở Thiên bước ăn máng khác đến thu mua lại Tụ Tinh, chỉ bởi rất anh em. Chỉ có điều, một tin tức vang động như do đó đã hoàn toàn bị ngoài ý hy vọng đêm nay che mất điều này thật rõ ràng.
Còn dư một lần nữa một Phó Hoa Sênh không cần phải phát ngôn, ba người này sao lại cùng đến?
Kỷ Bạch mắt tinh, phát hiện ra bọn họ đầu tiên, vội vã chạy tới, ập tới hỏi Phó Thần Thương, “ Chị dâu như thế nào? Thoát khỏi nguy hiểm chưa? ”
Có một điều đáng chú ý là một tiếng chị dâu này, dĩ nhiên mỗi tô hội lê.
Lời này vừa nói ra, bốn người còn dư lại còn đều thay đổi sắc mặt.
Phó Thần Thương ném một ánh mắt giống như đao về phía Kỷ Bạch, hơi nhíu mày, hơi cố kỵ liếc nhìn về phía An Cửu, Phó Hoa Sênh sờ lỗ mũi một cái cũng nhìn về phía cô, về phần Kha Lạc, không giống như Kỷ Bạch xây dựng việc đều không dùng đến não, mới vừa rồi vừa mới chú ý tới người phụ nữ xa lạ bên cạnh Phó Thần Thương, lúc này xuất hiện ở bệnh viện, ở bên cạnh Phó Thần Thương, trừ bà xã mới cưới của Phó Thần Thương ra, còn ai vào đây?
Vào lúc này Kỷ Bạch mới hậu tri hậu giác phát hiện ra An Cửu, trong khoảng thời gian ngắn, bốn người đàn ông, tất cả bốn đôi mắt đều nhìn cô chằm chằm.
An Cửu chỉ đứng ở đó, trầm mặc.
Chị dâu như thế nào …
Chị dâu…
Chị dâu…
Cho tới nay mấy người anh em của Phó Thần Thương vẫn coi Tô Hội Lê là chị dâu.
Con thú dữ ngủ say trong thân thể kia không có dấu hiệu nào bị một tiếng chị dâu Kỷ Bạch bật thốt lên thoải mái này đánh thức.
Từ trong ti vi vào lúc nhìn thấy Phó Thần Thương ôm người phụ nữ khác mặt hốt hoảng không khổ sở; khi anh không nhận điện thoại của mình hoàn toàn bỏ quên mình không khổ sở; thổ lộ ra với anh những lời thổ lộ rằng mình không có tư cách không khổ sở … Một lần nữa bị hai chữ của người không liên quan hung hăng chọc trúng chỗ đau.
Vẫn ngụy trang không thèm để mà ý, lừa gạt mình, khi gần như thành công lừa gạt mình thì lại thất bại trong gang tấc.
Muốn bình tĩnh chống đỡ, nhưng hai quả đấm khẽ nắm chặt và thân thể khẽ run vẫn bán đứng tâm sự của cô.
Đúng là không còn dùng được! Tại sao không thể nhịn một chút nữa, tại sao phải khiến cho tất cả bọn đám đó nhìn thấy được một mặt chật vật như vậy của bản thân!
“ Khụ, cái gì kia, chị dâu hai, chị cũng ở đây à! ” Phó Hoa Sênh hơi không nhìn nổi, vì vậy lên tiếng phá vỡ trầm mặc. Nhưng mà một tiếng “ Chị dâu ” của hai thứ hàng hư việc nhiều hơn thành công này lại khiến cho sắc mặt của An Cửu càng khó coi hơn rồi.
Đột nhiên hơi sức toàn thân giống như bị hút khô, An Cửu chậm rãi thở phào mộthowi mới khôi phục chút hơi sức, nhấc chân định tiến, lại bị Phó Thần Thương nắm lấy cổ tay, không nói hai lời nặng nề đánh ra, sau đó xuyên qua Phó Hoa Sênh cùng với Kha Lạc sải bước đi về phía cửa.
Phó Thần Thương mệt mỏi vuốt giữa hai chân mày, ánh mắt nhìn Kỷ Bạch chỉ hận không thể róc xương lóc thịt cậu ta.
Kỷ Bạch vẫn tỏ vẻ u mê tương tự cũ, “ Em … Em làm sao? Không phải ngẫu nhiên mà tại sao tất cả đều nhìn em như vậy? Người phụ nữ kia là ai? Mới vừa rồi đậu phộng * gọi cô ấy là gì? Chị dâu hai? Chị dâu hai?! Nguy rồi, chẳng lẽ cô ấy là … ”
( * ) Đậu phộng: Hoa sinh 花生, 生 Sinh đồng thời 笙 Sênh có cách đọc giống nhau [ shēng ]
Phó Hoa Sênh cho cậu ta một ánh mắt “ Cậu mới ý thức hả ”, Kha Lạc cho cậu ta một ánh mắt “ Tự giải quyết cho tốt ” thật sự là vậy.
Kỷ Bạch dựng lông, “ Mẹ nó! Làm sao em biết được cô ấy mới là chị dâu, anh trai anh không phải vì vậy định giận chó đánh mèo em chứ? ’
Phó Thần Thương nhìn cậu ta, chậm rãi nhếch lên một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, sau đó xoay người rời đi.
Kỷ Bạch ngây ngốc tại chỗ, ánh mắt vô hồn, “ Em xong rồi. ”
Xong rồi vẫn còn chưa cam tâm gào lên về phía Phó Thần Thương, “ Không biết không có tội chứ! ” chính là thế.
Gào xong lại đi dây dưa Phó Hoa Sênh và Kha Lạc, “ Hai người vừa mới sớm biết? ”
Phó Hoa Sênh lườm cậu ta một cái, “ Cá nhân tôi đương nhiên biết, trước đây đã sớm thấy. ”
Kha Lạc nhàn nhạt trả lời, “ Mới vừa rồi đã nhìn ra. ”
Kỷ Bạch nghe xong lập tức nổi giận, “ Vậy sao hai người không nói cho em biết một tiếng! Quá không nói nghĩa khí bước tới! Đây là kiểu người gì chứ! ” thật sự là vậy.
Phó Hoa Sênh hận không thể bụp một phát lên cái miệng rộng của cậu ta, “ Cái miệng kia của cậu, tụi tôi còn chưa kịp trình bày! Nói chuyện không nhìn người, một người lớn sống sờ sờ đứng bên cạnh Phó nhị mà chính cậu không nhìn thấy sao? ” là điều hiển nhiên.
Nhắc tới chuyện này Kỷ Bạch giận dễ sợ, “ Anh đừng tuyên bố, em con mẹ nó thật sự không nhìn thấy! Khí thế của anh hai mạnh mẽ như thế nên, ai đứng ở bên cạnh anh ấy đều không có cảm giác tồn tại! ”
“ Hai ” này không liên quan tới hàng thứ, chỉ bởi vì Kỷ Bạch và Phó Hoa Sênh xen lẫn cùng một chỗ với nhau từ nhỏ, cho vì thế theo Phó Hoa Sênh cùng nhau gọi Phó Thần Thương là anh hai, sau đó mấy người Kha Lạc cũng theo gọi Phó Thần Thương là anh hai, gọi Tô Hội Lê là chị dâu, chị dâu hai. Ngược lại Phó Hoa Sênh này người em trai ruột thịt lại cực kỳ ít thời điểm goi Phó Thần Thương là anh hai, cũng chưa từng gọi Tô Hội Lê là chị dâu.
“ Bớt kiếm cớ đi, Kha Lạc người ta làm sao phát hiện ra được? ” Phó Hoa Sênh dồn hết sức đả kích cậu ta.
Kỷ Bạch dựa vào bả vai Kha Lạc khóc, “ Em xong rồi, tạo thế nào? Anh hai có thể gây khó dễ cho em không? ”
Phó Hoa Sênh hừ hừ hai tiếng, “ Làm khó dễ còn tốt chán, chờ lăn bản đinh đi! Tôi nhìn không khí vừa rồi, chắc anh hai vừa dụ dỗ chị dâu hai xong đang chuẩn bị cẩn thận đưa chị ấy về, vừa vặn cậu chạy tới chặn ngang một cước, lần này hay rồi, thất bại toàn bộ! ”
Thành thật mà nói, lúc kỷ bạch gần tựa như tuyệt vọng, kha lạc nói chuyện, “ cũng không thể trách kỷ bạch không phát hiện, cô bé kia, hình chẳng khác gì … hết sức bình thường. ”
Kỷ Bạch vừa nghe rốt cuộc sở hữu người nói chuyện thay mình, liên tục không ngừng phụ họa, “ Chính là thế! Ngay cả chị dâu … Ngay cả Tô Hội Lê một phần ngàn cũng không sánh nổi quả là như thế. Cô ta rốt cuộc có lai lịch gì? ” quả là như thế.
Kỷ Bạch nhận định thầm, người phụ nữ này có lai lịch bao lớn anh hai mới bằng lòng cưới cô ta như thế!
Kha Lạc cũng nhìn về phía Phó Hoa Sênh, hiển nhiên vấn đề này cũng chính là điều anh muốn hỏi.
Đơn giản là phó hoa sênh ho nhẹ một tiếng, “ đừng đoán mò, chị ấy không có lai lịch gì, chính là anh hai mình vừa thấy trước đây đã yêu chị ấy mà thôi. ”
“ Mắt anh hai bị mù sao? ” Kỷ Bạch lập tức nói tiếp điều này thật rõ ràng.
“ Được rồi, không tán gẫu với các cậu, mẹ tôi kêu tôi tới xác định anh hai không giữ việc gì là xong, mình đi trước. ” Phó Hoa Sênh nói xong cũng trốn luôn.
Kỷ Bạch không hiểu ra sao, “ Tình huống thế nào? ”
Kha Lạc lẩm bẩm, “ Sự tình ra khác thường xuyên do cái gì! ”
- - - - - - - - - Puck. d. đ. l. q. đ - - - - - - - - -
Sau khi Phó Hoa Sênh đuổi theo chạy ra lái xe dọc theo đường cái tìm một đoạn, rốt cuộc thấy An Cửu hiện tại đang chậm rãi lắc lư ở ven đường như vậy đó.
Thành thật mà nói, “ chị dâu hai — — ”
Nghe được giọng nói quen thuộc kèm theo tiếng còi xe ở sau lưng, sống lưng An Cửu cứng đờ, tốc độ không giảm mà lại tăng.
Phó Hoa Sênh đuổi theo, sau đó giảm bớt tốc độ xe đi theo cô, “ Chị dâu hai, em đưa chị về! ”
“ Không cần. ” An Cửu cứng rắn cự tuyệt.
“ Bên này không tiện thuê xe. ”
Cũng phải thừa nhận là “ tôi đi bộ về. ”
“ Đi bộ về trời cũng sáng. ”
An Cửu nâng trán, “ Cậu có thể biến mất ở trước mắt mình không? ”
Phó Hoa Sênh không hề tức giận, mỉm cười híp mắt nhìn cô, “ Chị dâu hai, chị còn không di chuyển lên anh hai sắp đuổi kịp đó, chẳng lẽ chị cố ý đợi anh ấy? ”
Mười giây đồng hồ sau, An Cửu lên xe Phó Hoa Sênh.
Nào biết, vừa di chuyển lên Phó Hoa Sênh liền túm lấy tay của cô đập lên khuôn mặt vô cùng tuấn tú vô cùng quý báu ai cũng không cho đụng của mình. Thật ra, an cửu không kịp ngăn cản, bị tay cậu ta kéo lên trên mặt cậu ta hung ác đập một phát.
An Cửu nhìn amh ta như nhìn quái vật, “ Cậu làm gì thế? ”
“ Cho chị đánh đó! Còn thiếu năm mươi cái, một lần trả hết. Tránh khỏi về sau em thấy chị đều phẩi tránh, cảm trông thấy mệt mỏi. Đánh vỡ mặt rồi thì cùng lắm em ba tháng không ra khỏi cửa. ”
An Cửu im lặng triệt để rút tay của mình về, nâng cằm lên lầu bầu nói, “ Cậu muốn bị đánh, còn tôi không nắm giữ tâm tình đánh cậu! Một lần nữa nói khuôn mặt của người đàn ông vô cùng quan trọng có được không, sao có thể tùy tiện đánh, cậu có thể giữ chút khí tiết không! ”
Phó Hoa Sênh nhân cơ hội tiến tới, “ Chị xem chỗ quan trọng nhất với mục đích ý nhất của em tất cả đều cho chị đánh, đừng giận em nữa được không? ”
Chỗ lợi hại nhất của Phó Hoa Sênh chính là da mặt dày, co được dãn được vả lại không có khí tiết không hạn cuối.
An Cửu liếc nhìn dấu tay nhỏ in trên mặt của cậu ta, hơi quá tính không đi, “ Trước đây đã sớm không tức giận, chẳng qua tôi vẫn muốn nhắc nhở cậu, về sau không có dùi kim cương cũng đừng ôm lấy nghề đồ gốm này *, đây không phải lừa bịp sao! ”
( * ) Không có dùi kim cương đừng ôm lấy nghề đồ gốm: Đồ sứ cổ đại hỏng trong tương lai sẽ không ném đi hết, lúc đó chẳng bao lâu nữa sẽ có người đến sửa chữa, sử dụng dùi kim cương chính là cách khoan tay ở hiện đại, ở chỗ bị bể khoan hai lỗ thủng rồi dùng mảnh sợi đồng gắn lại, cũng bởi vì khoan đồ sứ tuyệt đối khó khăn, không có một chút công phu không lâu nữa sẽ không thể hoàn thành, cho nên không có dùi kim cương đừng nắm lấy nghề đồ gốm kia, giữ nghĩa không có bản lĩnh thì đừng đi tạo ra chuyện không làm được.
Phó Hoa Sênh cười gượng, “ Những đề mục kia em thật sự nhận biết, được rồi, là vừa mới từng có. Chuyện tổng điểm hạng nhất kia cũng là thật, chỉ có điều em là người học này học nọ nhanh, nhưng quên mất nhanh hơn, thi xong liền quên, em đây không thể ngờ tới quên mất triệt để thế này, lúc đó đặt lời với chị nói tuyệt đối không thành vấn đề, ngượng ngùng vào lúc trình bày nửa chừng, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt thử vận may một chút. ”
Không phải ngẫu nhiên mà “ kỳ tài nhất chính là cậu lại dùng cách phát ngôn ngụy biện của cậu được tôi. ” an cửu buồn bực nói.
“ Ha ha! ” Phó Hoa Sênh bị cô chọc vui, lại cẩn thận cẩn thận hỏi, “ Chị dâu hai, chị còn tức giận sao? ”
Không phải ngẫu nhiên mà an cửu ngớ ngẩn, hiểu lần này cậu ta hỏi chính là chuyện mới vừa rồi.
Trầm mặc một hồi, cô hỏi, “ Giữ phải các người cũng đặc biệt thích Tô Hội Lê không? ”
Phó Hoa Sênh cũng trầm mặc một lúc lâu, không biết vì thế nói sao, một hồi lâu sau mới mở miệng, “ Chị biết đó, dù sao bọn họ ở bên nhau mười năm, tất cả bạn bè bên cạnh anh hai đều biết cô ấy, nhất thời không đổi được miệng cũng là chuyện thường tình. ”
Thật ra thì anh đại khái có thể thay một cách trả lời khiến cho cô thương tâm khổ sở tự ti mặc cảm, tiếp theo sinh ra hiểu lầm và oán giận Phó Thần Thương, không biết tại sao, lời sắp đến khóe miệng lại quẹo khúc quanh.
Lúc này, có chiếc xe đuổi theo từ phía sau.
Trong xe không phải Phó Thần Thương, là Tề Tấn. Hiển nhiên anh không thể rời khỏi bệnh viện, không thể tạo gì khác hơn là để Tề Tấn đuổi tới đưa người về.
Quả thực, tề tấn nhấn còi, thấy đối phương không có phản ứng, vì vậy bấm số điện thoại của phó hoa sênh, “ tam thiếu xin ngài dừng xe. ”
“ Vì sao tôi phải dừng xe? ” Phó Hoa Sênh biết rõ còn cố hỏi.
Đơn giản là “ ông chủ giao cho tôi phải đích thân đưa phu nhân về nhà. ”
“ Trợ lý Tề thực sự kinh nghiệm, chị dâu hai có tôi đưa về, cậu đi về đi! ”
“ Đa tạ ý tốt của tam thiếu, chỉ có điều ông chủ giao cho tôi phải đích thân đưa phu nhân về! ” Tề Tấn lại lặp thêm lần nữa từng câu từng chữ một lần, hơn nữa tăng thêm hai chữ ” Đích thân ”.
Phó Hoa Sênh xì khẽ một tiếng, “ Thế nào? Giao cho tôi cậu vẫn tiếp tục không yên tâm? ”
Tề Tấn yên lặng không lên tiếng, chính là giao cho anh còn lâu mới yên tâm được!
Hai người cứ anh một lời cá nhân tôi một câu thêm lần nữa cứ một đường lái đến cửa nhà như vậy.
“ Bây giờ đã đưa đến nhà được chưa? ” Phó Hoa Sênh lười biếng dựa vào cửa xe, ngón tay xoay xoay chìa khóa xe, giống tựa như khiêu khích liếc nhìn Tề Tấn, sau đó cố ý nói với An Cửu, “ Chị dâu hai, không mời em vào ngồi một chút? ”
Tề Tấn tiến lùi đều khó, không thể trơ mắt mặc kệ phu nhân hơn nửa đêm mời đàn ông vào trong nhà, song đối phương là Phó Hoa Sênh, anh lại hết sức sự không quản được.
An Cửu liếc nhìn Phó Hoa Sênh lại liếc nhìn Tề Tấn, sau đó mỗi coi không thấy ánh mắt cầu khẩn của Tề Tấn, móc chìa khóa ra mở cửa, thổ lộ với Phó Hoa Sênh, “ Vào đi. ”
Thật ra, phó hoa sênh sửng sốt vài giây mới phản ứng được, hạnh phúc tới quá đột ngột!
Thật ra thì anh mỗi cố ý đùa giỡn Tề Tấn, hoàn toàn không ngờ An Cửu sẽ đồng ý, anh cho rằng An Cửu khẳng định trả lời tương tự như thế “ Quá muộn cậu chính là cút đi ” “ Ngồi em gái cậu ” mới đúng, nào hiểu lại là âm thanh của tự nhiên “ Vào đi ” chính là thế.
Phải thừa nhận rằng, tề tấn tên kia bước tới theo bên cạnh phó thần thương không biết cho anh bao nhiêu khó chịu, có thể nhìn thấy biểu cảm ăn đại tiện của cậu ta vô cùng sự rất hả giận, lúc này máu phó hoa sênh liền sôi trào, hưng phấn không thôi tiến tới ôm bả vai an cửu, mặt thành khẩn tán dương, “ chị dâu hai, chị thật sự quá cho lực rồi! ”
An Cửu cũng không khước từ, “ Quá khen. ”
Trông cậy vào Tống An Cửu yên tĩnh? Cũng phải thừa nhận là đời sau đi!
Người khác không để cho cô tốt hơn, tại sao cô phải uất ức cầu toàn, không ai suy đánh giá đến cảm nhận của cô, cô cần gì ôn nhu hiền huệ suy nghĩ thay người khác?
Một cơn gió thu thổi qua, mấy chiếc lá cây xoay vòng rơi lên đầu vai Tề Tấn.
Tề Tấn lạnh toát cả đáy lòng, trơ mắt nhìn hai người cô nam quả nữ vào nhà ông chủ của anh.