Nữ Nhân Của Thị Trưởng

C28: Loạn tâm

Cửa phòng bệnh mở ra, một đứa nhỏ lảo đảo chạy đến, đi phía sau còn có một phụ nhân ( người đàn bà ) cùng một thanh niên còn trẻ.

Tô Ninh còn chưa kịp nhìn rõ, đứa bé đã từng chạy đến bên giường, nhào tới người thị trưởng. Tô Ninh càng hoảng sợ cô bước nhanh về phía trước hai bước đem tay chặn ngang ôm lấy đứa bé, không để đứa nhỏ này đụng phải miệng vết thương của thị trưởng.

Có một điều đáng chú ý là “ iran, mẹ của ngươi hiện tại tồn tại thương tích, ngươi đụng như vậy sẽ làm đau nàng a. ” tô ninh ôm đứa bé, đối với nó ôn nhu nói.

Iran nhướng mày lên nhìn xem người đột nhiên xuất hiện, một lần nữa nhìn nhìn trên giường mẹ mình hiện đang cười tươi, bĩu môi nói: ” Ngươi là ai? Xây dựng sao ngươi lại ở trong phòng bệnh của mẹ, ta không nắm được ngươi, ngươi thả ta ra … ” nó bắt đầu tay chân lung tung giãy dụa đứng dậy.

“ Lục Thần … ” Tiêu Ý Hàn nghiêm mặt kêu tên đứa nhỏ.

Iran dừng động tác, nó sợ hãi nhìn Tiêu Ý Hàn, hai mắt như sắp khóc quay qua nhìn Tô Ninh nói: ” Chị ơi, chị lớn lên cực kỳ xinh lộng lẫy, chị xinh xinh xắn trước thả Iran xuống được không? ”

“ Haha.. ” Trông thấy Iran đáng thương bộ dạng Tô Ninh nhịn không được bật cười nhẹ, cô vốn cũng không hy vọng ôm nó, chỉ là quá đột ngột nàng sợ Iran ngã sấp xuống mà thôi. Không nghĩ tới, tiểu quỷ này vừa bị phê bình đầu óc tuyệt đối nhanh liền cùng cô đưa ra chính sách dụ dỗ …

Phải nói rằng, tô ninh buông iran ra, cô thấy iran không giống vừa rồi lỗ mãng, có thể là do trông thấy thân thể của mẹ thứ đó bị thương, còn mang theo vẻ mặt sợ hãi chậm rãi lại gần.

“ Đứa nhỏ này cũng không biết vào thời điểm nào thì xem TV, nói ngươi nhập viện rồi, khóc hô hy vọng tìm ngươi, ta dỗ như thế nào đều không được, đem mấy món đồ chơi nó yêu mến ném loạn đầy đất. ” Lúc này phụ nhân kia trước đây đã đi tới, nàng vuốt đầu Iran tiếp tục nói: ” bà ngoại ông ngoại về nhà, nó biết thế nên nên càng khóc nháo lợi hại hơn, không tồn tại cách nào ta liền đem vật đó mang đến đây … ”

Phụ nhân thấy Tiêu Ý Hàn cau mày nhìn xem Iran, còn vội nói: ” Nó hiện tại càng ngày càng hiểu chuyện, đừng đánh giá nó nhỏ xíu, cái gì cũng biết, dù thế nào cũng là mẫu tử liền tâm a … ”

Tiêu Ý Hàn nhẹ giọng, ” Con còn cáu kỉnh, mẹ đã dạy con thế nào? ” Nàng thấy Iran đỏ lên đôi mắt đang nghẹn miệng, không có nói thêm nữa, kéo Iran lại, ngón tay bé tí hướng Tô Ninh nói: ” Chào dì Ninh Ninh. ”

Iran bĩu môi nhìn Tô Ninh đang cười, nhỏ giọng nói ra: ” Chào chị Ninh Ninh. ”

“ Gọi là dì ” Tiêu Ý Hàn nhíu mày, thằng nhóc này cái gì mà gọi chị chứ..

Có một điều đáng chú ý là “ ha ha, chào iran. ” cô cùng iran nói dứt lời, rồi nhìn thị trưởng đại nhân tuyên bố: ” gọi chị cũng được, chị dữ như vậy làm gì? ”

“ Mẹ, chị Ninh Ninh cũng xác nhận, con không gọi dì. ”

Tiêu Ý Hàn bất lực với lí lẽ này, đôi khi cùng trẻ con phân rõ phải trái, giảng không được. Nàng thấy Tô Ninh dùng vẻ mặt yêu mến nhìn xem Iran liền lạnh giọng nói ra: ” Em nếu như nhất định phải về nhà, vậy thì với mục đích Tiểu Trương đưa em về. ”

Tô Ninh nhìn người thanh niên đứng ở trước cửa, cô nhẹ gật đầu.

“ Tiểu Trương. ”

Nghe thấy Tiêu Ý Hàn thanh âm, nam thanh niên đi đến, hắn xoay người đáp ứng tuyên bố: ” Tiêu thị trưởng. ”

“ Ngươi đưa Tô tiểu thư trở về, rồi trở một lần nữa đón dì Hồng cùng Iran. ”

“Vâng”

Tô Ninh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tiêu Ý Hàn đáy lòng lại sinh ra chút ít cảm giác xa cách, cô nhìn thấy mọi người đều nhìn mình, thu hồi biểu lộ nhẹ nói: ” Em về, chị sớm nghỉ ngơi. ”

Có một điều đáng chú ý là tiêu ý hàn trầm mặt gật nhẹ đầu, tô ninh theo tiểu trương đi ra phòng bệnh.

Buổi tối hơn 9 giờ, Tô Ninh về đến nhà, cô vào nhà liền trông thấy ba người rộng lớn ngồi trên ghế salon xem tv, nghe tiếng cô mở cửa, toàn bộ không hẹn mà cùng nhìn về phía cô, trên mặt hiện ra kinh ngạc quả là như thế.

“ Ninh Ninh, đã từng trễ như như vậy sao ngươi trở lại còn? Cũng không gọi điện thoại về, ba ba đi đón ngươi. ” Tô ba ba mở miệng nói ra.

Tô Ninh bỏ giày ra, hướng phòng ngủ đi đến, hữu khí vô lực phát biểu: ” Con mai kia được nghỉ, đêm nay ở nhà. ” Sau khi nói xong liền đóng một lần nữa cửa phòng ngủ.

Tô ba ba ngồi ở trên ghế salon nhìn hai lão bà phát biểu ra: ” Đứa bé nhỏ này đêm nay như thế nào thật kì lạ? ”

“ Tồn tại thể là cùng bạn học giận dỗi, không có việc gì, để ta đi xem. ” bà nội đứng lên hướng phòng ngủ đi đến điều này thật rõ ràng.

“ Mẹ, ngài cùng dì hai ở phòng ta đêm nay, ta ở ngoài này. ” Tô ba ba cũng đứng dậy hướng về phòng ngủ mình.

bà nội nhẹ gật đầu liền đẩy ra cửa phòng ngủ.

“ Ninh Ninh. ” Bà vừa vào liền trông thấy được Tô Ninh đang trong quá trình ngẩn người ở bàn sách.

“ Bà nội. ” Tô Ninh ngồi dậy kéo bà nội ngồi trên giường chẳng còn gì để bàn cãi.

“ Làm sao vậy? Cùng bạn học giận nhau hay sao? ” điều này thật rõ ràng.

“ Không có, đơn thuần là con cảm ngắm trong nội tâm trống rỗng. ” Tô Ninh rầu rĩ thổ lộ.

“ Có chuyện gì thì cùng bà nội nói, đừng thấy bà nội già, dù sao bà cũng là người từng trải. ” bà nội đứng dậy bước tới tới tủ quần áo bên cạnh, tìm đồ ngủ đưa cho Tô Ninh.

“ Đi tắm, đi đến ngủ sớm chẳng bao lâu nữa sẽ cảm thấy được khá hơn ” Bà đem quần áo đặt ở trên bàn sách vuốt tóc Tô Ninh yêu thương nói.

Tô Ninh gật gật đầu, đứng dậy dịch chuyển phòng tắm, lúc này trong lòng của cô thật là trống rỗng, như là khuyết thiếu cảm giác an toàn. Vẻ mặt lạnh lùng của Tiêu Ý Hàn lúc cô sắp tiến tới về cứ hiện ra, cô cảm thấy rất hụt hẫng …

Rửa mặt xong Tô Ninh sớm lên giường, dưới ánh đèn bàn, cô nằm lỳ ở trên giường suy đoán, suy nghĩ đứa nhỏ của thị trưởng hiện diện phải là sẽ đi về, như vậy trong phòng bệnh chỉ còn một lần nữa nàng một người sao?

Đang trong quá trình lúc Tô Ninh trằn trọc ngủ không được, điện thoại trong tay cô vang lên, Tô Ninh sững sờ, lập tức rất nhanh nghe điện thoại, cô sợ quấy rầy ba ba ngủ ở cách vách.

“Alo.”

“ Là tôi, em ngủ chưa? ” Điện thoại bên kia truyền đến thị trưởng đại nhân thanh âm.

“ Không nắm giữ, chị thì sao? Thật ra, tựa như thế nào còn không ngủ? ” tô ninh có chút kinh ngạc, cô ngồi dậy đem chăn mền choàng trên người nhỏ bé giọng hỏi.

“ Cánh tay đau, đầu cũng đau, ngủ không được … ”

“ Vô cùng đau a? Vậy làm sao bây giờ? ” Nghe thấy thị trưởng nói bị đau, Tô Ninh lập tức khẩn trương, cô hỏi tiếp: ” Iran tiến rồi chưa? ”

“ Ừ, đi rồi … ”

“ Hiện tại miệng vết thương đau lắm hả? Bằng không gọi bác sĩ đi a, kiểm tra xem có sao không? ” Tô Ninh trong lòng sốt ruột, lúc tại bệnh viện, không có nghe thị trưởng kêu đau, cô thật không nghĩ tới này vết thương trong tương lai sẽ làm nàng thêm lần nữa bị đau ngủ không yên.

“ Ninh Ninh, ngày mai không có được giờ học? ”

“ Không có học, mai kia em đều được nghỉ … ”

“ Vậy nói chuyện với tôi một chút.. ” Trong điện thoại thanh âm thị trưởng rõ ràng đã không còn khí thế, giọng điệu như như vậy tiến hành Tô Ninh thấy lòng mềm nhuyễn.

“ Uh ” Tô Ninh tắt đèn bàn tiến vào trong chăn, tính cùng thị trưởng đại nhân trò chuyện hết sức lâu.

Hai người tuyên bố chút ít chuyện trường lớp của Tô Ninh, còn phát biểu chuyện gia đình Tô Ninh, Tiêu Ý Hàn vẫn rất ít nói, mỗi là ném ra một đề tài, tiến hành cho Tô Ninh nói cho nàng nghe.

Bất tri bất giác hơn một giờ trôi qua, điện thoại Tô Ninh cầm trước đây đã bắt đầu nóng lên, cảm giác giống như là vừa lâu không nắm giữ nói nhiều lời như vậy, cô đã miệng đắng lưỡi khô.

“ Ninh Ninh, em đối với tôi, là thấy thế nào? ” Hai người trầm mặc vài giây, sau đó Tiêu Ý Hàn từ tốn hỏi.

Thật ra, “ thấy thế nào a? Em cảm thấy chị là người tuyệt đối tốt. ”

“Huh?”

“ Chính là vô cùng tốt, mặc dù có thời điểm chị không cười cũng nói chuyện không chút tình cảm, thế nhưng em rất yêu thích ở cùng một chỗ với chị. Như lần này, trông thấy hình ảnh trên TV, chị không biết em lo lắng nhiều thế nào đâu, khi đó đặc biệt nghĩ muốn bay đến bên cạnh chị, nhìn xem chị bị làm sao rồi? ” Tô Ninh cuộn người trong chăn đem ý nghĩ trong lòng mình nói ra.

“ Ha ha, cô bé ngốc, tôi đây làm gì sở hữu sao chứ, đúng là thích khóc nhè … ” Nghe thấy Tô Ninh chân thành nói, Tiêu Ý Hàn không khỏi nhẹ nhàng thổ lộ ra.

“ Chị như do đó mà kêu là không có chuyện gì sao? Cánh tay gãy đầu cũng bị thương … ” Tô Ninh có chút phản bác, cô vững vàng tâm tình bĩu môi nhỏ giọng lại còn hỏi: ” Bây giờ còn đau không? ”

“ Không đau, nghe thấy giọng của em chẳng bao lâu nữa sẽ không đau … ” Tiêu Ý Hàn khó được như vậy lên tiếng ra lời tán tỉnh.

” thêm lần nữa dụ người … ” Tô Ninh nhỏ bé giọng lầm bầm một câu.

Thật ra, “ a, đã khuya, ngủ đi, ngày mai em không cần đến thăm tôi, ở nhà nghỉ ngơi thật tốt. ”

“ Vì cái gì? ”

“ Mấy ngày nay bên cạnh bản thân tôi nắm giữ nhiều người tới thăm, em cũng đến thăm rồi, cũng đã làm chuyện ngốc, có nhiều người cá nhân tôi cũng chẳng thể quan tâm em, ở một bên em lại không được tự nhiên …. ”

Tô Ninh không nói gì, cô vốn nghĩ sáng sớm ngày mai sẽ đi thăm thị trưởng, không nghĩ tới một cuộc gọi đến lại làm cho cô không đi đến …

“ ok, nếu như em nghĩ đến vậy thì buổi tối hãy tới. ” Tiêu Ý Hàn không nghe tiếng Tô Ninh, nàng đành thỏa hiệp.

“ Tôi buồn ngủ, em cũng sớm ngủ đi đến. ” có thể dễ dàng nhận thấy.

Cúp điện thoại, Tô Ninh nằm ở trên giường cảm giác ngọt ngào dâng tràn, cô ôm di động trong tay, nghĩ tới thanh âm của thị trưởng không bao lâu liền ngủ …

Mà bên này Tiêu Ý Hàn không có được thư thái như Tô Ninh, nàng nhắm mắt thêm lần nữa nằm ở trên giường, trong lòng, cảm giác ngọt ngào xen lẫn đau khổ cứ quanh quẩn nàng. Nàng biết rõ Tô Ninh là cô gái tốt đẹp, một cô gái tốt đẹp như do đó, nàng không vì thế đi trêu chọc. Song mà ….

Trong bóng đêm, Tiêu Ý Hàn phủ thêm áo khoác ngoài đứng trước cửa sổ, lúc này đèn trong phòng bệnh vừa tắt, ngoài cửa cũng là một mảnh yên tĩnh. Nàng nhìn qua bầu trời đêm, đột nhiên không nhận biết mình thực thi chẳng khác gì thế nên đến cùng có phải hay không chính xác?

Cứ tương tự vậy phát triển, Tô Ninh sẽ nảy sinh loại cảm giác gì, Tiêu Ý Hàn có chút phiền lòng, nàng rốt cuộc có nên hay không vì vậy bước tiếp bước này …

Tiêu Ý Hàn đứng thật lâu trước cửa sổ, đối mặt loại tình cảm đột nhiên bắt đầu nảy sinh này, tiến hành cho nàng có chút trở tay không kịp, nàng phát giác mình càng ngày càng tưởng niệm Tô Ninh …

Tiêu Ý Hàn có chút lo sợ, việc nàng đối mặt thật sự là quá nhiều, tuổi của nàng, sự nghiệp của nàng, còn có gia đình của nàng, không thốt lên đến tất cả những thứ đó, một khi xảy ra vấn đề nhất định chẳng bao lâu nữa sẽ ảnh hưởng tới quyền vị của nàng, không phải nàng xem trọng những thứ này, chỉ là nàng thật sự thân bất do kỷ …

Buông chính mình phương diện, nghĩ đến Tô Ninh, Tiêu Ý Hàn càng cảm thấy khó chịu, nàng luôn không ngừng có loại cảm giác không lẫn đi đâu được. Nàng cảm thấy cho dù chính mình có tất cả năng lực, không bị ngoại giới ảnh hưởng, đi đến phát triển đoạn cảm tình này, nhưng Tô Ninh thì sao? Nàng cảm giác Tô Ninh, giống tương tự một tờ giấy trắng đơn thuần, có thể hay không bởi vì chính mình xuất hiện mà xây dựng rối loạn cả đời cuộc sống …

Dù sao xã hội bây giờ còn chưa thật sự cởi mở đến mức có thể tiếp nhận tình yêu đồng tính, mà thân phận của mình lại đặc thù giống như thế …

Với điều kiện như, hai người thật sự cùng một chỗ, tựa như vậy cả đời Tô Ninh nhất định sinh hoạt tại chỗ tối không thể gặp quang minh … ( ý là quan hệ che giấu không thể công khai )

Kéo xuống để tải chương tiếp
Chương 28/96 • 0%