Nắm giữ một cô gái luôn tự nhắc mình phải tránh xa người con trai đó nhưng luôn luôn bất tri bất giác tiến lại còn gần anh. Giữ một cô gái không ngừng tự nhủ mình phải giữ khoảng cách với người kia nhưng thêm lần nữa luôn quan tâm đến anh. Cô gái đó luôn tin rằng mình với anh là tâm trong như nước, lòng tựa giống như gương nhưng lại không khống chế được bản thân mọi lúc nhìn về phía người kia. Cuối cùng khi mà cô biết bản thân mình nhu nhược, ốm yếu đuối đến mức nào, đến mức không dám thừa nhận tình cảm của bản thân thì anh đã từng không còn cần thiết cô nữa. Anh giận cô mất rồi. Tồn tại thể một lần nữa để anh chú ý đến mình, nhằm anh thêm lần nữa quan tâm cô như ngày xưa. Cô luôn thầm đánh giá phải chăng trước đây do cô quá vô tâm lên bây giờ phải chịu báo ứng. Không phải anh luôn quan tâm cô sao?