Tôi – một thằng con trai 22 tuổi, hiện đang học năm cuối của trường đại học kinh tế. Gia đình bản thân tôi khá giả giả sử không muốn nói là giàu có. Nhưng tôi không mong muốn dựa dẫm vào gia đình chút nào. Mẹ tôi mất sớm. Bố tôi là giám đốc 1 công ty kinh doanh lớn nên rất ít khi mà về nhà chẳng còn gì để bàn cãi. Tôi không thích về nhà.. vì cũng chỉ nắm giữ tôi ở 1 mình trong căn nhà rộng thênh thang đó. Tôi ghét sự cô đơn. Dẫu vậy tôi hiểu cho bố tôi, vì ông ấy rất bận nên không thể về nhà không những thế còn quan tâm tôi. Tôi vừa quen như là thế từ vào thời điểm tôi còn rất bé rồi. Trước đây, khi mẹ bản thân tôi chưa mất, bà là người bên tôi thường xuyên xuyên nhất. Thế nhưng giờ thì …. không được rồi! Tôi đang tập tễnh bước vào cuộc sống. Cá nhân tôi thử đi xin việc làm part - time như những đứa bạn cùng lớp. Tôi được nhận vào tạo ra bồi bàn tại 1 nhà hàng cũng khá lớn là điều không thể phủ nhận. Hôm nay là ngày đầu tiên bản thân tôi đi làm. Mình dậy sớm hơn mọi ngày để chuẩn bị. Hồi hộp và lo lắng! Đó là cảm giác đầu tiên của mình...
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Nhẹ Nhàng Như Cách Anh Yêu Em".