Khả đỏ mặt thời điểm nhớ lại những cảnh đã qua. Đúng, ngày ấy cả nhóm cô theo Lam Hằng tắm sông. Bãi cát lái cạn vì thế Khả Khả chẳng sợ gì, dù cô không hiểu lội. Nước một lúc một lên cao, cô càng say mê vùng nước mát ấy hơn. Cuối cùng, trợt chân nước cuốn cô xa bờ, nếu không có Duy Long nhảy xuống cứu, chắc ngộp mà chết mất còn đâu. Nằm trong tay anh suốt từ ấy, nhờ làm hô hấp nhân tạo, mới đem lại còn sự sống cho cô như vậy đó. Nhớ lúc Long hôn lên môi cô, Khả Khả đỏ mặt, ngượng cứng người, đưa tay lên môi mình. Phản xạ tự nhiên xui cô rút mạnh tay lại và nhảy xuống xe. Duy Long bất ngờ vì thế xe chao đảo ngả xuống. Khả Khả bị lăn xuống bờ ruộng. Duy Long dù bị đau dẫu vậy anh vẫn mặc, cố chạy lại đỡ Khả Khả, cuống quýt hỏi.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Một Thời Vụng Dại".