Một Phút Cô Đơn

Một Phút Cô Đơn

0.0(Đánh giá đầu tiên)
Full
4,1k lượt xem
8 chương
Thời gian đọc:
2 giờ 35 phút
Độ dài:
38.693 từ
Số chương:
8
Cập nhật:
31/10/2019

Chia sẻ truyện

Giới thiệu truyện

Mùa đông vừa sang sáng nay, chợt trông thấy cô đơn ùa về.... Mùa trước mình vẫn có nhau, đùa vui cùng theo mây gió.................................................. ...... Mùa đông qua cơn gió lạ, tình đôi ta như chiếc lá............ Nhẹ rơi xuống rơi lững lờ, cùng dòng sông biết về đâu? ...................................................... Người hỡi, tại sao cách xa? Phải thừa nhận rằng, để ta tiếc thương ngày qua................... Vì em, vì em phải không? Ngồi khóc, khóc cho tình xa........... ............................................... Làn gió mùa đông sáng nay, lạnh buốt con tim dại khờ..................... Ngồi nhớ tình yêu chúng ta, giờ đã tàn theo mây gió............................................ Mùa đông qua cơn gió lạ, tình đôi ta như chiếc lá............... Nhẹ rơi xuống rơi lững lờ, cùng dòng sông biết về đâu? .................... Lặng lẽ nhìn chiếc lá rơi, một phút cô đơn mình em.................... là điều không thể phủ nhận. Ngồi đếm thời gian cách xa, người vừa không quay trở lại …...................... điều này thật rõ ràng. Người Đã Không Quay Trở lại................................. [ PROGOLUE ] Vật đó... Là đại tiểu thư giàu sở hữu, xinh lộng lẫy, sống một cuộc đời buồn tẻ giữa bốn bức tường trong ngôi nhà xa hoa. Cái đó gặp Cậu, người đem ánh sáng đến cho cuộc đời Nó, người vừa mới cho Nó một mục đích để sống. Đồng thời Cái đó yêu Cậu từ cái nhìn đầu tiên. “ Ích kỷ của con người phải đến mức độ nào mới được coi là nhất? ” Cái đó bất chấp ý muốn của Cậu, bất chấp Cậu đã có bạn gái, bất chấp tự tôn của chính mình để hiện diện được Cậu, để được nắm tay cùng Cậu đi một đoạn đường. Nhưng liệu Cậu có thể đáp lại tình yêu của Nó, cho Nó cái hạnh phúc mà Nó mong muốn? Nguyên nhân là do một quyết định của Nó mà cuộc đời của nhiều người, của những người xung quanh đám đó, của Thứ đó và cả của Cậu đều rẽ sang một hướng khác. Đơn giản là rồi cuối cùng ai mới là người thực sự có được hạnh phúc … cậu... Là một công chức bình vẫn thường, cứ cho là có chút tài cán. Dung nhan khôi ngô tuấn mĩ cùng với lòng tự tôn ngút trời là điều hiển nhiên. Thật ra, cậu hận nó đến tận xương tủy nguyên nhân là do đã chà đạp lên lòng tự tôn của cậu. Cả đời Cậu ghét nhất là bị ai ép buộc, mặc dù vậy Nó là người ép buộc cậu, buộc Cậu cả đời phải gắng với Nó. Cậu chẳng phải sợ Thứ đó hay nể nang gì Vật đó.. quả là như thế. Duy nhất là Cậu thương Bố Mẹ, sợ ông bà già cả không chịu được những ngông cuồng của Thứ đó... Cậu chán ghét Nó như ghét một con hủi ngoài đường... Cậu thề sẽ hận Nó, hận Nó đến khi Cái đó chết.. có thể dễ dàng nhận thấy. Nhưng Cậu có yêu Nó không thì chỉ Cậu mới biết... Cô... Là bạn từ bé tí của Nó. Không phải ngẫu nhiên mà là người chịu ơn của bố vật đó, cũng là người bố nó tin tưởng giao nó... Từ lúc nắm được nhận thức được thân phận của mình Cô luôn tự hứa rằng sẽ bảo vệ Nó. Ban đầu là vì rời răn dại của Bố Vật đó, nhưng dần dần Cô nhận ra rằng sự quan Tâm của Cô đới với Thứ đó không đơn giản duy nhất là lời hứa với người mà mình mang ơn... Nàng... Là mối tình đầu của Cậu... Cũng yêu Cậu sâu sắc... Song Nàng lí trí hơn Nó... Lí trí đến mứa cực đoan... Lý trí đến mức lúc có được Cậu rồi Nàng vẫn chưa thỏa mãn với những gì Cậu cho Nàng...
Trang chủThể loạiTopCủa tôi