“ Anh xem hạt cà phê này. ” Ngón tay mảnh khảnh của cô nhặt lên một hạt bé tí màu nâu, trong không khí vị đắng chậm rãi lan tỏa. “ Tương lai của nó tương tự thế nào? Thì còn phải xem cách người ta rang sấy, phối hợp nguyên liệu, tất cả tuyệt đối phức tạp. ” Cô cười nhẹ nhẹ, thời gian thấm thoắt như thoi đưa, dường giống như chẳng có cái gì lưu lại dấu vết, nhưng dường giống như trước mắt chỗ nào cũng có vết tích. Cô ngồi đối diện người đàn ông ấy, sắc mặt thâm thúy, góc cạnh rõ ràng. Anh nhấp một ngụm cà phê chanh – vị chua của nước chanh, vị đắng của cà phê, vị cay của rượu Brandi, vị ngọt của mật ong... Thế nhưng, anh có đủ kiên trì! Không phải người ta trình bày tình yêu hay cuộc đời cũng giống như những tách cà phê, có vị ngọt cũng có vị đắng phải nếm trải tất cả thì đến cuối cùng mới nhận được quả ngọt hoa trái, sum xuê.