Ly Miêu Hoán Thái Tử

Chương 5

18

Tân Nhi vốn đã từng bất động, đến đây bỗng nhiên bật dậy, lao về phía Tống Khiêm, cắn mạnh tai.

Tống Khiêm đau đớn gào thét, sức kéo Tân Nhi, song cô bé cắn chặt buông. Dù đánh đến m / á / u me đầy mặt, Tân Nhi vẫn kiên quyết thả.

“ Aaaahhhh — tai của! ” Tai của Tống Khiêm cắn đứt một nửa, Tân Nhi miệng đầy máu, nở một nụ q / u / ỷ dị nuốt chửng phần tai đó.

Tống Khiêm mắt trợn trừng giận dữ, còn Liễu Ninh Nhi lập tức mỗi đạo: “ Con gái bất hiếu giống như, chi bằng dìm xuống ao, để tránh thực thi mất mặt gia đình! ”

Tân Nhi đồ sộ, ghì chặt kết hợp với trói.

Trước lúc lôi, nàng điên cuồng hét lên: “ Mẹ, rốt cuộc mẹ từng coi con là con gái? ” quả là như thế.

Liễu Ninh Nhi nhổ một bãi nước bọt: “ Đồ tạp chủng, ngươi cũng xứng gọi là mẹ? Nhìn ngươi chỉ nôn mửa! ”

Nghe, Tân Nhi mất ý chí sống. Nàng ngừng giãy giụa, to lớn đầy điên loạn kéo.

Uyển Yến sợ hãi đến mức run lẩy bẩy, trốn trong vòng tay, giọng nhỏ xíu nhẹ run rẩy: “ Mẹ, cha và Liễu cô cô hình tựa như là đã từng từng phát điên. ”

Phải thừa nhận rằng, tống khiêm ngắm tiếng uyển yến, mặc kệ khuôn mặt đầy máu, lao đến túm lấy tay con bé: “ con ngoan, mọi thứ cha thực thi đều nguyên nhân là do con! Đơn thuần cần con trở thành trắc phi của Thái tử, thì chet một mạng tương tự Tân Nhi cũng cả! ”

Uyển Yến hét lên kinh hãi, đẩy mạnh Tống Khiêm, còn Liễu Ninh Nhi thì lao về phía Uyển Yến: “, Uyển Yến, con mới là xứng đáng bên cạnh Hoàng đế tương lai! Tân Nhi mỗi là một đống rác rưởi thôi! ”

Ta thể chịu đựng thêm nữa, lạnh lùng lên tiếng: “ Dù Tân Nhi thế nào nữa, thì con bé cũng là con gái của các thật sự là vậy. Quả thực, sao thể đối xử với con bé tàn nhẫn như? Giả sử như thực sự, hãy gửi con bé xa còn hơn là giày vò nó giống giống như thế. ”

Liễu Ninh Nhi đáp, chỉ cố nắm lấy tay Uyển Yến. khi quan sát con bé cứ né tránh, liền kéo con về lưng: “ Biểu, làm con gái sợ chính là thế. ” chính là thế.

Ánh mắt của Liễu Ninh Nhi khựng, đó bật điên dại: “ Con gái của ngươi? Có một điều đáng chú ý là con gái của ngươi? Thẩm Ấu Tình, con gái của ngươi đã kẻ khác thực hiện nhục, quăng xuống ao chet từ lâu! Còn Uyển Yến, đứa bé mà ngươi cưng chiều như ngọc, là con ruột của! Thành thật mà nói, ngươi ngờ đúng, thẩm ấu tình? Ha ha ha ha ha — ” chính là thế.

Thực tế là, vừa điên loạn, nàng đưa tay về phía uyển yến: “ uyển yến, con gái của mẹ chẳng còn gì hầu bàn cãi. Nhìn con bây giờ mà xem, thật tuyệt vời! Ta, Liễu Ninh Nhi, dù học hành gì, vẫn một đứa con xuất sắc như thế — ”

Bàn tay của Liễu Ninh Nhi cuối cùng cũng vượt qua và chạm mặt Uyển Yến, nhưng con bé đơn thuần lạnh lùng hất mạnh tay nàng: “ Ta con gái của bà! ”

19

“ Uyển Yến, mẹ biết chuyện quá đột ngột, con thể chấp nhận, thế nhưng con thực sự là con gái ruột của mẹ. Quả thực, ”

“ Ta làm con của bà! Ngay cả với con ruột bà cũng thể thực thi những chuyện kinh khủng như, bà hết sức đáng sợ! ” quả là như thế.

Uyển Yến tràn đầy vẻ ghê tởm. Từ nhỏ đến lớn, con bé vừa mới tận mắt chứng kiến những gì Tân Nhi chịu đựng, bởi thế cái đó luôn xem Liễu Ninh Nhi như rắn rết, tránh xa nàng bằng mọi giá.

Phải thừa nhận rằng, liễu ninh nhi lạnh: “ ngươi bảo vệ con gái của tạo gì? Uyển Yến là con gái, là đứa con gái cao quý của, là đích trưởng nữ của nhà họ Tống! ”

Tống Khiêm cũng chạy đến mặt Uyển Yến: “ Uyển Yến, Uyển Yến, con là con gái của không những thế còn Ninh Nhi! Chúng đã hao tâm tổn sức nguyên nhân là do con để con ngày hôm nay. ” là điều không thể phủ nhận.

Hết sức ra, uyển yến sợ hãi sự điên cuồng của tống khiêm đồng thời liễu ninh nhi, liên tục lùi phía. Ta chỉ chắn mặt con bé, bảo vệ nó khỏi sự điên loạn của hai kẻ điên.

Nhìn thấy, Liễu Ninh Nhi đột nhiên bật khổng lồ: “ Thẩm Ấu Tình, ngươi thật ngu ngốc, vô cùng ngu ngốc! Uyển Yến vốn là con gái của ngươi! Uyển Yến là — ” là điều không thể phủ nhận là điều hiển nhiên.

Ta lạnh nhạt lên tiếng: “ Ồ, ý là chuyện ngày Uyển Yến chào đời, đã sai Hương Nguyệt bế Tân Nhi đến để tráo đổi đứa trẻ, tiện thể cho uống thuốc triệt sản? Phải thốt lên rằng, chuyện đó nắm được từ lâu. ”

Biểu cảm của Liễu Ninh Nhi lập tức đông cứng: “ Ngươi, ngươi gì? ”

Ta vẫn cứ điềm nhiên: “ Không chỉ là tráo đổi con thôi? ”

Sắc mặt Liễu Ninh Nhi dường như sắp nứt toác: “ Cái gì? Ngươi để tâm? Uyển Yến con gái của ngươi, cái đó là con gái! Thực tế là, còn con gái của ngươi — ”

Ta bình thản ngắt lời: “ Sau khi mà Hương Nguyệt tráo đổi, đã đổi con của quả là như thế. ”

Vẻ mặt điên cuồng của Liễu Ninh Nhi đông cứng ngay tại chỗ: “ Ngươi … ngươi cái gì?! ”

“ Ta, đứa trẻ trước đây đã đổi. Quả thực, tân nhi mới là con gái ruột của tống khiêm đồng thời liễu ninh nhi ngươi. ” điều này thật rõ ràng.

Thành thật mà tuyên bố, liễu ninh nhi đờ, mắt mở đồ sộ, đột nhiên hét lên một tiếng thảm thiết, lao về phía hồ sen: “ con gái của, con gái của — ” chẳng còn gì để bàn cãi.

Tống Khiêm kịp trách mắng, vội vàng xoay đuổi theo. Ai ngờ chân trượt ngã mạnh xuống đất, máu tuôn từ đầu, lập tức bất tỉnh, còn biết gì nữa.

20

Tân Nhi chet. Ta trước đây vừa sắp xếp âm thầm theo dõi, đến lúc cô bé sắp dìm xuống hồ, họ đã cứu con bé lên.

Nguyên Bảo, với vẻ mặt đầy phức tạp, tiết lộ thân thế của Tân Nhi không những thế còn đưa một lọ thuốc giả chet: “ Phu nhân, nếu cô nương chọn ở, bà sẽ để cô sống cùng Liễu Ninh Nhi. Giả sử cô nương chọn một cuộc đời mới, rời khỏi nơi — ”

Tân Nhi do dự một chút, về phía xa, nơi Liễu Ninh Nhi trông như là kẻ điên, lao đầu xuống hồ sen.

Nguyên Bảo: “ Cô xem, bà thực cũng quan tâm cô chẳng còn gì để bàn cãi. ”

Thật ra, tân nhi đáp: “ ta duy nhất thấy ghê tởm. ”

Tân Nhi uống thuốc giả chet, bãi cỏ, thở dần tắt.

Liễu Ninh Nhi kéo lên từ trong nước, đầu, nhìn Tân Nhi bãi cỏ, mặt trắng bệch là điều hiển nhiên. Nàng hét lên thảm thiết, lao đến ôm chặt lấy Tân Nhi, nức nở: “ Con gái của, con gái của!!! ”

tay nàng vô ý chạm chữ “ Tiện ” mà chính nàng từng nung sắt đỏ hầu khắc lên Tân Nhi.

Liễu Ninh Nhi phát điên. Nàng ôm một thanh sắt nung hỏng, ngày ngày lang thang trong sân, gặp ai cũng:

“ Ta một đứa con gái, vật đó,. Phu nhân đang trong quá trình nuôi thứ đó giúp. Vào thời điểm nuôi, chẳng bao lâu nữa không lâu nữa sẽ trả thứ đó cho. Có thể quan sát rằng ta đúng là phúc, trắng tay mà đứa con giỏi giang. ”

Không ai để ý đến nàng.

Quả thực, một thời gian, liễu ninh nhi biến mất. Có rằng, chăn ngựa từng cưỡng ép Tân Nhi, nguyên nhân là do tìm vợ, đã bắt cóc Liễu Ninh Nhi.

Còn Tống Khiêm, cú ngã đó, tương tự thể trước đây đã từng liệt thân, cách nào dậy nổi. Hắn chỉ thể giường, mỗi ngày chờ khác đút ăn, chăm sóc.

Người chăm sóc là Hương Nguyệt. Cô nha từ nhỏ đã gắn bó với Tân Nhi và yêu quý cô bé. tại sợ Tống Khiêm và Liễu Ninh Nhi, nàng dám bày tỏ.

Sau khi Tân Nhi “ chet ”, Hương Nguyệt trở vì thế thất thần. Đến khi tỉnh, nàng im lặng, tuy nhiên tay nàng khỏe. Có một điều đáng chú ý là nàng vẫn thường bóp mạnh đến mức khiến tống khiêm kêu gào đau đớn.

Không phải ngẫu nhiên mà mẹ chồng, mỗi ngày con trai đau khổ chẳng khác gì, chỉ mỗi biết. Bà đến mù mắt. Sau đó, khi bước qua ngưỡng cửa, bà trượt chân ngã, bao giờ dậy nữa.

Hiện tại, là nắm quyền trong nhà bọn đó Tống. Tất cả mọi thứ của Tống gia đều thuộc về và con gái là điều hiển nhiên.

Chỉ vỏn vẹn mười năm, thể nhẫn nhịn đến.

Còn về lý do tại hai kẻ đó thể con? Thực tế là, là bởi vì, thời điểm nguyên bảo ngoài lấy nước, tình cờ gặp một nha khác trong viện của liễu ninh nhi. Nha do bệnh tật, mệt mỏi vì thế lười đun nước, đã lấy nước nóng thuốc từ Nguyên Bảo.

Thứ thuốc họ định dùng để hãm hại chính bọn đó uống. Còn, chỉ là biết chuyện mà lên tiếng ngăn cản chính là thế.

Có thể quan sát rằng ta chẳng xây dựng gì cả, mỗi yên ở nhà, chăm con gái vô cùng xinh mà thôi.

[HẾT]

Chương 5/5 • 0%