Quả thực, khúc địch không cha không mẹ, trời sinh trời dưỡng chưa từng trầm ngâm trong tương lai sẽ phải làm đại hiệp, hắn bái sư học võ cũng chỉ bởi vì muốn làm một đại phôi đản, giáo nhân không dám vào thời điểm dễ hắn! Từ nhỏ xíu đã sống đầu đường xó chợ, tính cách lưu manh của hắn đã thành tính, không cách nào bỏ, Miệng toàn nói hưu phát biểu vượn, duy nhất chỉ có thật tình nói khát khao thú sư tỉ làm vợ! Oa nhi phấn ngọc điêu mài này là bảo bối của hắn, hắn thề cả đời sẽ đối đãi thật tốt với nàng; Nhưng một biến cố đã làm cho sư tỉ mất tích, chỉ trong một đêm, đầu hắn đã bạc trắng, bắt đầu con đường tìm vợ. Thời gian trôi qua hắn lại còn tồn tại được võ công cao cường cùng quyền thế, Nhưng mà đã tìm được nàng, không ngờ chính là nàng …. Trên đời này người hiểu Khúc Địch nhất, chỉ có Đinh Đinh! Không phải ngẫu nhiên mà từ tí hon mất mẹ, nàng không nói ngon ngọt như sư đệ, đương nhiên sẽ bị hắn ảnh hưởng. Tuy hắn miệng lưỡi trơn tru, làm việc giảo hoạt, tuy nhiên đây chỉ là mặt nạ, Kỳ thật nhìn hắn bề ngoài bất cần nhưng lại hết sức tốt, so với tất cả đều chính trực đáng yêu! Lòng hắn thâm sâu, chỉ có nàng nhìn ra, cũng nhịn không được mà đau lòng cho hắn; Cho dù thế sự đổi thay, nàng vẫn tiếp tục thương hắn, bởi do hắn chính là đại hiệp trong lòng nàng … là điều không thể phủ nhận.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Lưu Manh Đại Hiệp".