1. Đường Tự Bản thân tôi là một cô bé mười buổi, trong một đêm gia đình tan nát, không nơi nương tựa. Người ấy như vị tiên giáng trần, chìa tay ra, đón tôi về; cho bản thân tôi một ngôi nhà, cho mình tình thân. Tôi gọi người là Sư phụ. Có câu ‘ Nhất tự vi sư, bán tự vi sư ’ nhưng cá nhân tôi lại trầm luân trong chính bản thân mình. Tôi tại sao lại có suy nghĩ giống như vậy? Tại sao lại còn nắm giữ thể có thứ tình cảm đó? Tôi là tội đồ của thế gian nguyền rủa. Tôi cứ ngỡ rằng những dịu dàng đó, mặc dù vậy ân cần, dẫu vậy quan tâm lo lắng đó. Là tình cảm của vi sư giành cho tôi. Tuy nhiên, càng lúc, càng lún sâu vào trầm luân tôi mới hiểu – Hoá ra Người không yêu tôi, chẳng qua tôi chỉ là con cờ trong tay người mà thôi. Người trời sinh đã vô tình vô tâm 2. Lâu Tập Nguyệt Năm đó, khi đứng giữa hai người, hắn và ta chính là thế. Nàng vừa chọn ta thật sự là vậy. Ta đón nàng về, nàng chỉ là cô bé như là con mèo nhỏ. Nàng thích dụi dụi vào lòng ta, nũng nịu với ta, đôi mắt ấy khiến ta cầm lòng không được mà dịu dàng ân cần quả là như thế. Ta trầm ngâm ta sẽ không như cha mình, vì một người phụ nữ mà mất tất cả. Ta sẽ không! ta sẽ đệ nhất thiên hạ! Ta bất bại! Đêm đó, giữ lẽ là từ đêm đó, nàng đứng trước cửa phòng bảo cùng ta đón lễ Trừ Tịch, ánh mắt ấy, nụ cười ấy, gương mặt ấy như dòng nước mát len lỏi vào trái tim khô cằn. Ta cứ nghĩ, mình đã trúng cổ tình nên mới trở nên như là thế. Ta bảo vệ nàng, ta hận ai có thể chạm vào nàng, tổn thương nàng; bất kể ai, cũng phải CHẾT. Chỉ mỗi có máu tanh mới rửa hết được sự ấm ức, đau khổ do người khác gây ra cho nàng mà thôi. Song, một bước sai đường ngàn thu ôm hận. Ta đã hối hận rồi, nhưng sao nàng không quay về? Ta buông tay cho nàng đi tìm hạnh phúc! 3 có thể dễ dàng nhận thấy. Tô Mạc Phi Ngày ấy, tôi đã đến trễ. Trễ một bước, hối hận muôn đời. Bản thân tôi biết trong lòng nàng có ai? Ngày đó, nàng đã chọn hắn ta, thì suốt đời này tôi mãi mãi không có nàng. Tôi không biết tại sao, bản thân mình hiện diện thể trở nên chẳng khác gì thế. Vì nàng, cá nhân tôi chấp nhận tất cả; chấp nhận luyện công, chấp nhận bị người đời trách mắng – si mê yêu nữ. Nhưng, khi đứng trước mặt nàng, tôi lại không kìm lòng được. Tôi đã từng lợi dụng nàng, ước mong tranh thủ tình cảm động lòng từ nàng mà đoạt nàng về. Nhưng, cá nhân tôi mãi mãi cũng chỉ là kẻ thất bại. 4 là điều không thể phủ nhận. Những nhân vật khác: Tương tự tô điểm thêm cho mối tình tay ba này, những người như nước cờ trong bàn cơ hai phía giằng co ở giữa chính là Đường Tự
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Lương Sư Như Thử Đa Kiều".