**Lời Của Hoa Lan Chuông**
Tôi và Lục Tấn, cặp đôi kim đồng ngọc nữ được cả trường A ngưỡng mộ. Tình yêu của chúng tôi, tưởng chừng như định mệnh.
Nhưng tất cả sụp đổ trong một khoảnh khắc.
Trong một buổi hoạt động ngoại khóa, Lục Tấn công khai thừa nhận, ánh mắt si tình chỉ hướng về cô bạn thanh mai trúc mã:
"Lâm Chi Dữ, em chỉ thích hợp để vui chơi thôi. Còn chuyện kết hôn... cần phải môn đăng hộ đối mới được."
Lời nói ấy như sét đánh ngang tai. Tôi gật đầu, không một chút do dự vứt bỏ món quà định trao vào thùng rác. Cuộc hôn nhân do gia đình sắp đặt, tôi chấp nhận.
Đêm trước lễ đính hôn, Lục Tấn hốt hoảng tìm đến, run rẩy chìa ra chiếc nhẫn bị tôi vứt bỏ, quỳ gối cầu xin tôi quay lại.
Nhưng hắn đã muộn. Vị hôn phu của tôi bước ra, che chắn tôi khỏi mọi rắc rối, ánh mắt khinh miệt:
"Thứ rác rưởi từ đâu chui ra vậy? Cút ngay, đừng làm bẩn mắt công chúa Bắc Kinh của tôi!"
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Lời Của Hoa Lan Chuông".