Lắng Nghe
Nhà tan cửa nát, Tần Triết vẫn cố chấp muốn cưới cô.
Hai năm dây dưa, hắn ôm bạch nguyệt quang trong lòng, ngang nhiên làm cô bẽ mặt trước tất cả.
Hắn lạnh lùng buông lời: “Em thật vô vị, để chú nhỏ của anh dạy dỗ em một chút.”
Ai nấy đều biết, chú nhỏ của Tần Triết là một con sói hung ác, mặt xanh nanh vàng.
Cô muốn bỏ trốn, nhưng lại bị đám người kia trói giải đến nơi đó.
Người đàn ông xa lạ tháo dải bịt mắt, giọng khàn khàn: “Bé như vậy sao?”
Cô lấy hết dũng khí, áp mặt vào lồng ngực hắn, giọng run rẩy: “Em còn nhỏ, chú cũng đâu lớn hơn là bao.”
Nửa đêm, Tần Triết nhận được tin, vội vàng gọi điện đến.
Giọng điệu dò hỏi: “Chú nhỏ, hôm nay bọn họ đùa giỡn, đưa một cô gái đến cho chú, chú…”
Người đàn ông ôm chặt cô, giọt mồ hôi nóng hổi rơi xuống.
Anh khàn giọng: “Trên giường, em chính là bảo bối của anh.”
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Lắng Nghe".