Hơn nửa ngày sau.
Đám thiếu nam và thiếu nữ khác vẫn còn đang nằm bất tỉnh, bốn người Thạch Mục vẫn còn tỉnh táo ở một lần nữa trong phòng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Truyện dịch bởi nhóm dịch Phàm Nhân Tông của diễn đàn Bạch Ngọc Sách.
Trong đó Hàn Tương Tú sau vào lúc chứng kiến Mã Phi Vân bị đánh chết thì gương mặt trắng bệch vô cùng, toàn bộ đều ngồi kế bên chỗ Thạch Mục, có lẽ cả đám vừa mới bị dọa cho khiếp sợ không nhỏ.
Thạch Mục vẫn luôn dựa vào vách thuyền tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Không biết đã qua bao lâu, bỗng nhiên “ phanh ” một tiếng, cả chiếc thuyền lớn bỗng nhiên rung lên liên hồi, một âm thanh già nua mang theo vẻ giận dữ từ phía xa truyền đến thuyền đồ sộ.
“ Ninh Bình, ngươi lại dám đột nhập vào sâu trong cảnh nội chúng ta, lại còn đả thương tiếp dẫn lực sĩ của bổn tông, lần này ngươi đừng nghĩ là không lâu nữa sẽ dễ dàng rời bước như vậy. ”
Vừa dứt lời, bên ngoài thuyền lại vang lên một tiếng nổ lớn, thân thuyền lại lắc lư kịch liệt lần nữa.
“ Ta hiện đang tự hỏi là ai giá lâm, hóa ra là Triệu huynh tự mình chạy đến đây. Bất quá nếu tương tự ngươi vừa mới biết rõ ra đến đây không chỉ có một mình, ngươi còn hiện diện trợ thủ nào khác thì hãy mau mau gọi ra hết bước. ” Thanh âm của đại hán áo lam lại còn vang lên phía ngoài thuyền, nghe qua nắm giữ vẻ trấn định dị thường quả là như thế.
“ Nếu Ninh đạo hữu đã phát ngôn như như vậy thì Dư mỗ cũng không lâu nữa sẽ không khách khí nữa. ” Một thanh âm nam tử khác trong trẻo nhưng lạnh lùng bỗng nhiên vang lên.
“ Dư Thiên Cơ, là ngươi sao? ” Đại hán áo lam vốn hiện đang trấn định dị thường hay, song sau khi nhận biết rõ địch nhân thứ hai là ai thì thất thanh hô lên, mơ hồ có vẻ sợ hãi.
“ Hắc hắc, Ninh Bình, có lẽ thật sự ngươi cũng không ngờ đến a chính là thế. Phải thừa nhận rằng, vốn dư sư đệ đang ở gần chỗ này, vừa nhận được thông tri của ta liền chạy đến đây luôn. Ngươi hãy mau gọi tên Cốt Hổ kia ra di chuyển a, lần này nhất định phải cho Hắc Ma Môn các ngươi một bài học. ” Thanh âm già nua cười lên ha hả.
“ Nếu như Dư đạo hữu thân là tinh giai thuật sĩ cũng đã hiện thân, Cốt mỗ há lại không hảo hảo lĩnh giáo đạo lý một phen. ” Một lần nữa một âm thanh cực kỳ trầm thấp truyền ra, trong lời nói tràn đầy vẻ kiêng kỵ đối với Dư Thiên Cơ.
Truyện dịch bởi nhóm dịch Phàm Nhân Tông của diễn đàn Bạch Ngọc Sách.
Thuận theo tiếng xé gió bên ngoài thuyền khổng lồ, âm thanh bạo liên nổ lên liên miên không dứt, làm cho lâu thuyền giống như gặp phải sóng to gió rộng lớn nghiêng trái nghiêng phải liên tục.
“ Là người của Huyền Vũ Tông tới. ”
“ Thật thuận lợi quá, nếu như như là vậy thì chúng ta vừa mới được cứu rồi. ”
Thiếu niên miệng rộng kết hợp với thiếu niên mắt đẹp lông mày xanh mừng rỡ nhẹ giọng nói có thể dễ dàng nhận thấy.
Tinh thần của Hàn Tương Tú một lần nữa càng đại chấn hơn.
Trên mặt Thạch Mục cũng hiện lên vẻ vui mừng là điều hiển nhiên.
So với đại hán áo lam lai lịch thần bí quỷ dị, nếu như bây giờ vẫn còn nắm giữ cơ có thể được gia nhập Huyền Vũ Tông thì tất nhiên không còn gì tốt hơn.
“ Dư Thiên Cơ, mặc gù chúng ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng những tên đệ tử này ngươi cũng đừng mong chúng có thể sống sót trở về, hãy xem sự lợi hại Kinh Thủy Phù của ta đây. ”
Truyện dịch bởi nhóm dịch Phàm Nhân Tông của diễn đàn Bạch Ngọc Sách.
Một công phu sau, từ bên ngoài lâu thuyền truyền đến thanh âm hổn hển của đại hán áo lam.
Vừa dứt lời, thanh âm sóng to lớn ngập trời truyền đến, tiếp theo sóng nước mạnh mẽ đập lên một bên mạn thuyền, cả chiếc thuyền chao đảo nghiêng hẳn về một phía mặt sông giống như sắp đổ xuống.
“ Không tốt, hình tựa như thuyền sắp lật. ”
Đám người Thạch Mục cả kinh, nhao nhao đứng dậy bám sát vách thuyền, cố gắng chống đỡ nhằm không bị ngã ra mặt đất.
Còn những thiếu nam thiếu nữ khác vẫn còn đang hôn mê thì không tránh khỏi việc bị lăn qua lăn lại, giữ người vận khí không xuất sắc bị đụng vào mấy cái bàn, thậm chí có được tên còn bị bể đầu chảy cả máu.
Thật ra, nhưng làm cho người ta phải giật mình là cho dù bị thương nặng như vậy nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh.
Loại thuốc mê này đúng là rất lợi hại, có lẽ có thể còn lợi hại gấp mấy lần so với mấy loại thuốc mê được ghi chép trong bí điển của Chung gia.
Truyện dịch bởi nhóm dịch Phàm Nhân Tông của diễn đàn Bạch Ngọc Sách.
Thạch Mục nhìn vậy có chút hoảng sợ.
Có một điều đáng chú ý là “ muốn hạ độc thủ sao, nào có dễ dàng như vậy, huyền vũ phiên thiên! ”
Lúc thuyền lớn sắp lật đến nơi thì thanh âm già nua lại còn truyền đến.
“ Oanh ” một tiếng vang thật lớn truyền đến từ một phía khác của thuyền.
Cả con thuyền lắc lư hai cái sau đó lại khôi phục lại bình thường.
Đúng lúc này, đại hán áo lam một lần nữa hét thảm một tiếng, sau đó hổn hển nói:
“ Tốt, tốt, không ngờ lão gia hỏa nhà ngươi vậy mà vừa tu luyện Huyền Vũ Kình đến cảnh giới như thế này, lần sau có gặp lại còn thì nhất định phải cho ngươi đẹp mắt mặt. Cốt huynh, chúng ta tiến tới! ” chính là thế.
Tiếp theo tiếng xé gió lại còn vang lên, đại hán áo lam sau khi mà ăn không ít thiệt thòi liền cùng đồng bạn chạy mất.
Đám người còn thanh tỉnh ở dưới khoang thuyền hiện tại đang chờ đợi, tự nhiên vui mừng ra mặt nhao nhao đứng dậy.
Quả nhiên không lâu sau, cửa lớn gian phong Thạch Mục bị người từ bên ngoài mở ra, một thanh niên có vẻ không quá hai mươi tuổi bước vào, một thân mặc trường bào màu vàng, gương mặt cực kỳ anh tuấn.
Truyện dịch bởi nhóm dịch Phàm Nhân Tông của diễn đàn Bạch Ngọc Sách.
“ Ồ, gian phòng này vậy mà vẫn cứ còn có nhiều người không bị hôn mê như vậy. Rất tốt! Phải thừa nhận rằng, với tình hình này mà còn có thể làm được như vậy thì xem như không tệ. Phải nói rằng, bây giờ tất cả hãy lên trên mặt thuyền để xác minh thân phận một lần nữa một lần nữa. Đúng rồi, ở đây ta giữ mấy bình đan dược, trước hết hãy cho những người khác ăn vào đi trước đây đã. ” Thiếu niên anh tuấn sau khi nhìn nhìn bốn người Thạch Mục thì hơi chút ngoài ý muốn nói, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng dị thường, đúng là tinh giai thuật sĩ Dư Thiên Cơ mà lúc trước mấy người nghe thấy.
Vừa dứt lời, thanh niên vung tay ra ném một bình nhỏ xíu cho thiếu niên miệng rộng.
Sau khi thiếu niên nhận lấy liền cung kính đáp ứng một tiếng, sau đó cho từng tên đồng bạn khác vẫn còn hôn mê ăn đan dược trong bình có thể dễ dàng nhận thấy.
Dư Thiên Cơ liền xoay người một cái, có vẻ ước muốn rời khỏi căn phòng.
“ Dư tiền bối, ta phát hiện ra một âm mưu của Ma Hồn Tông, hình như bọn hắn đã gài Thần Hỏa Lôi ở dưới đáy thuyền. ” Hàn Tương Tú chợt vọt ra, vội vàng hấp tấp thốt lên với Dư Thiên Cơ điều này thật rõ ràng.
Truyện dịch bởi nhóm dịch Phàm Nhân Tông của diễn đàn Bạch Ngọc Sách.
Thực tế là, “ cái gì, thần hỏa lôi! Chúng đặt ở nơi nào, thực thi sao ngươi biết? ” Dư Thiên Cơ nghe vậy thì sắc mặt đại biến, lập tức quay người hỏi.
“ Tiền bối, thời gian không còn nhiều nữa, trước hết ta chỉ cho người vị trí cất giấu những Thần Hỏa Lôi kia, chốc nữa ta sẽ kể lại tỉ mỉ sự tình một lần nữa cho tiền bối nghe. ” Hàn Tương Tú bước mấy bước ra ngoài, mặt mũi tràn đầy kinh sợ nói.
“ Tốt, trước hết ta mang ngươi đi gặp Triệu sư huynh đã. ” Thanh niên nhướng mày lên sau đó không do dự nói.
Thuận theo thân hình hắn nhoáng lên một cái, liền bắt được cổ tay thiếu nữ hướng ra bên ngoài nhẹ nhàng mà di chuyển.
Đám người Thạch Mục nhìn thấy do đó không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Truyện dịch bởi nhóm dịch Phàm Nhân Tông của diễn đàn Bạch Ngọc Sách.
Đúng lúc này bỗng nhiên thanh niên áo vàng gầm lên một tiếng giận dữ, cổ tay rung lên, hung hăng quăng thiếu nữ vốn hiện tại đang nắm tay thiếu nữ ra phía cửa chính.
Mỗi một chút nữa trong tương lai sẽ thấy được thiếu nữ bị ném cho ngã vỡ đầu thì một tiếng cười nhõng nhẽo “ khanh khách ” truyền đến, thân hình chẳng khác gì một bông hoa, lại thay hình đổi vị xuất hiện trên trần nhà, chân hướng lên trên, đầu chúc xuống dưới, treo ngược trên trần nhà.
Thanh niên hung hăng nhìn chằm chằm vào thiếu nữ, ống tay áo màu vàng liền rung lên, “ phanh ” một tiếng, một con rắn nhỏ xíu màu đen dài nửa xích xuất hiện trên mặt đất, toàn thân cứng ngắc có lẽ đã chết.
“ Hắc Ma Xà! Thủ đoạn âm độc thật là tốt, ngươi là Kim Tiểu Thoa của Hắc Ma Môn! ” Dư Thiên Cơ chỉ liếc nhìn qua con rắn nhỏ nhắn màu đen trên mặt đất liền giận dữ nói.
Truyện dịch bởi nhóm dịch Phàm Nhân Tông của diễn đàn Bạch Ngọc Sách.
Phải thừa nhận rằng, “ không hổ là thiên tài yêu nghiệt của tề quốc có hi vọng trùng kích nguyệt giai thuật sĩ nhất, nhanh như vậy mà vừa giữ thể nhận ra thân phận của ta. Bất quá các hạ cũng quá bất cẩn rồi a, tư vị tiểu bảo bối của ta không tồi chứ! Bị nó cắn một cái, chỉ sợ trong ba bốn năm nữa ngươi đều không thể ngủ ngon nữa. ” Hàn Tương Tú nghe như vậy, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp giống như cười tuyên bố.
Nhìn nhận một cách khách quan, “ cốt hổ, ninh bình, hai người các ngươi còn dám quay thêm lần nữa sao! ”
Đúng lúc này, từ bên ngoài lâu thuyền lại truyền đến một hồi âm thanh chấn động ầm ầm, trong đó còn lẫn cả tiếng gầm giận dữ của Triệu sư huynh.