**Hoa Trà Trắng**
Ngày nghiệt ngã, Lâm Sở đặt chân đến đồn cảnh sát. Không phải vì bản thân, mà để bảo lãnh đứa con trai nuôi ngỗ nghịch vừa gây họa. Nào ngờ, cánh cửa oan nghiệt ấy lại mở ra một cuộc tái ngộ đầy cay đắng. Cô chạm mặt người đàn ông mà năm xưa, cô đã từng gọi bằng hai tiếng "chồng ơi".
Cô đến để đón con.
Anh ta đến để đón một bóng hình tươi trẻ, rạng rỡ như ánh ban mai. Người con gái mà anh ta trân trọng giới thiệu: "Bạn gái tôi".
Cơn ghen tuông bùng nổ, lý trí tan thành tro bụi. Đỗ Lăng Khiêm chặn đứng cô giữa hành lang lạnh lẽo, ánh mắt hằn lên tia máu, giọng nói nghẹn ứ như tiếng gầm của mãnh thú bị thương:
"Lâm Sở, em thà làm mẹ kế cho con riêng của thằng đàn ông khác, chứ nhất quyết không chịu quay về bên tôi, đúng không?"
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Hoa Trà Trắng".