Thủa niên thiếu, họ luôn ở bên nhau. Với niềm lạc quan của tuổi trẻ, nhóm đó nguyện thề yêu nhau trọn đời, ngay cả khi định mệnh chia cắt... Cùng với cuộc sống sẻ chia rẽ hai con người đó như là hai vì sao tuân theo định luật vạn vật hấp dẫn. Susan đối mặt với những cơn bão hoành hành ở Trung Mỹ trong khi Philip thành công ở Manhattan là điều không thể phủ nhận. Ngoại trừ những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi tại sân bay Newark, họ không lâu nữa sẽ chỉ mỗi thấu hiểu cuộc sống của nhau qua những lá thư mà họ sẽ viết cho nhau trong nhiều năm, nuôi dưỡng một ngọn lửa tình leo lắt song bền bỉ. Philip từng hứa với Susan rằng anh sẽ không ngừng bên cô nếu có chuyện gì xảy đến. Anh không hề nhận ra rằng lời hứa này đã gây xáo trộn hoàn toàn cuộc sống của Susan. Rằng vì vinh quang, anh phải mở lòng với một người con gái khác... Trong cuốn truyện gấp gáp và đan dệt bậc thầy này, nơi mọi thứ đều khiến ta bất ngờ, nơi cuốn ta bước tới từ mắt bão cho tới những chốn thẳm sau của tâm hồn, cảm động và thấu triệt, Macr Levy trước đây đã vinh danh được nhiều, cho tình yêu. " Sân bay Newark là điều không thể phủ nhận. Chiếc taxi vừa thả cô xuống bên vỉa hè và nhanh chóng lẫn vào đám xe cộ hỗn loạn trên đường. Cô nhìn theo chiếc taxi hiện đang mất hút đằng xa. Chiếc balô vải màu xanh lá cây kếch xù đặt dưới chân nặng gần như hơn cả trọng lượng của cô. Cô nhấc túi lên, nhăn mặt và cố sức giữ vật đó trên vai. Cô bước qua cánh cửa tự động của trạm số 1, băng qua khung sảnh rộng và bước xuống vài bậc thang. Bên tay phải cô là một chiếc cầu thang hình xoắn ốc. Bất chấp chiếc mũ túi đang đè nặng trên lưng, cô vẫn cứ leo lên từng bậc thang và bước những bước cả quyết dọc theo hành lang. Cô đứng bất động phía trước mặt tiền của một quán bar đang ngập chìm trong ánh sáng màu vàng cam và nhìn xuyên qua cửa kính thật sự là vậy. Một đám khoảng chục người đàn ông hiện tại đang ngồi xung quanh quầy bar, vừa nhấm nháp từng ngụm bia vừa ồn ào bàn về kết quả những trận đấu đang hiện ra trên màn hình tivi treo phía trước đầu họ. Đẩy cánh cửa gỗ trang trí kiểu mắt bò với những ô rộng, cô bước vào, phóng tầm mắt qua những dãy bàn màu xanh đỏ. Cô nhìn thấy anh. Anh ngồi tận cuối phòng, lưng xoay lại tấm vách kính nhìn ra khu vực đường băng. Một tờ báo gấp lại để trên một góc bàn, anh đang tựa cằm lên bàn tay phải, tay trái hờ hững cầm cây bút chì vẽ hình một khuôn mặt lên trên tắm khăn giấy trải bàn... " Mời bạn đón đọc.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Em ở đâu".