Lúc gặp lại tình đầu là vào tám, chín năm sau, tôi đứng ở trạm xăng, thấy anh bước ra từ siêu thị. Cá nhân tôi nhìn anh không dám tin, thử hỏi, anh có còn nhớ em là ai không. Tay anh cầm chai nước suối, nhìn tôi rồi bình tĩnh trả lời, nhớ, dù tồn tại hóa thành tro tôi cũng sẽ nhớ em. Có được một câu hát tựa như thế này: “ Hẹn ước kiếp này, thiếu nhau một lần gặp lại, từ nay về sau, vết thương không thể lành lặn chẳng khác gì lúc đầu ”. Không phải ngẫu nhiên mà tên truyện là đường về ( quy lộ ) được gộp từ họ của hai nhân vật chính, quy hiểu và lộ viêm thần
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Đường Về - Mặc Bảo Phi Bảo".