Quả thực, đại diêu thị phát ngôn xong thì trợn trắng mắt liếc nguyễn thị một cái, hầm hừ đi vào phòng có thể dễ dàng nhận thấy.
Nếu trước đây Nhị Nha được Đại phòng nuôi dưỡng thì quan hệ với nhi tử của bà ta chắc chắn không lâu nữa sẽ không kém chất lượng như do đó!
Có một điều đáng chú ý là nhìn bây giờ đi đến, nhị nha không những thế còn đạt ca nhi ở chung xuất sắc nhận ra bao?!
Sau lúc mắng xong, Đại Diêu thị vô cùng sảng khoái trong lòng, mặc dù vậy Nguyễn thị lại không hiểu gì, ngay cả một chữ cũng không hiểu.
Phải nói rằng, e rằng... Thành thật mà nói, đại tẩu hiện tại đang tới tháng nhỉ? Không phải ngẫu nhiên mà giả sử không sao tự dưng lại nổi giận đùng đùng như thế chứ?
Chẳng lẽ là Hiển ca nhi bị người ta bắt nạt trong lúc đào quặng chăng? Cũng phải thừa nhận là cho vì vậy đại tẩu khó chịu trong lòng, trách nha đầu nhà bà? Nhưng dựa vào đâu chứ? Không phải nha đầu nhà bà làm sai mà!
Nguyễn thị nhận ra bản thân mình đôi vào thời điểm nghĩ hơi nhiều, không biết phát biểu chuyện lại còn còn thích khóc, cho do đó bình hay khi nghe được chuyện gì đó không rõ ràng thì đều dứt khoát không suy xét đến, tránh để trong lòng khó chịu một lần nữa không nhịn được mà rơi lệ.
Cho vì vậy những lời Đại Diêu thị phát ngôn chỉ mỗi khiến bà cảm nhìn khó hiểu trong nửa khắc mà thôi, chốc lát sau, cho nên tiến hành gì thì bà làm đó, hoàn toàn không hề để bụng.
Đại Diêu thị đứng cạnh cửa sổ nhìn chằm chằm, nhìn thấy Nguyễn thị bị mắng một tràng mà vẫn không thả nổi một cái rắm thì lại tức giận một phen là điều hiển nhiên.
Phải nói rằng, nhị nha quả thực không phải con ruột!
May mà không phải con ruột!
Trong trường hợp không, nàng tồn tại cùng đức hạnh với Nguyễn thị thì mới thật sự khiến người ta tức chết!
Bên phía Tống Anh, cơm tối nhà nàng xem như vô cùng thịnh soạn so với tình hình chung trong thôn.
Phải tuyên bố rằng, thực hiện một nồi cơm nấm chân to, tôm sông rang hành lá, cá hầm đậu hủ và canh chân nấm thái sợi khiến ba đứa nhỏ nhắn thèm đến mức ch. ảy nước miếng ròng ròng.
Cũng phải thừa nhận là tống anh cũng không nhằm lại còn phần nấm chân to còn lại còn mà rửa sạch toàn bộ rồi thái lát, đặt trong phòng ấm như vậy đó. Hiện giờ trời càng ngày càng ấm, vào ban ngày sở hữu thể đưa ra sân phơi nắng để làm nấm khô.
Thành vô cùng mà nói, thế nhưng, tuy nàng còn dư gần mười cân nấm chân to nhưng sau khi phơi khô thì còn thêm lần nữa chưa đến một cân.
Thứ này co một lần nữa rất nhiều.
Nhìn nhận một cách khách quan, tuy như vậy, dù là đồ khô thì lượng dinh dưỡng bên trong vẫn cứ hơn hẳn các loại nấm bình thường, cho dù là ở kiếp trước, nấm thông được gọi là nấm chân to cũng thuộc nhóm nấm cao cấp, giá cả đắt đỏ thêm lần nữa càng ngày càng hiếm.
Lúc Tống Anh nấu ăn, mấy thẩm tử cũng ở lại trong chốc lát.
Mọi người học theo cách làm của nàng, về nhà đều nấu cơm nấm.
Nhất là mùi thơm của đồ ăn trong nhà Tống Anh gần tương tự đều bay vào mũi Lý Tiến Bảo, hắn ta đơn thuần cảm thấy bụng sôi òng ọc. Nhìn thêm lần nữa trong nhà mình, dưới sự áp bách của nãi nãi, nương hắn ta chỉ nấu canh suông nhạt nhẽo. Nhìn nhận một cách khách quan, trong khoảng thời gian ngắn, tâm lý hắn ta mất cân bằng nghiêm trọng đến mức suýt nữa bùng nổ.
Song mới bị phụ nhân trong thôn chỉ vào mũi mắng, Lý Tiến Bảo lúc này cũng không có mặt mũi đến gây sự với Tống Anh.
...
Phải nói rằng, vết thương của đại bạch không còn gì đáng ngại, bởi tại vừa mới giao hàng vì thế cái đó có thể ở nhà tĩnh dưỡng mấy ngày.
Tuy nhiên ngày hôm sau lại giữ người tìm tới cửa.
Người lạ vào thôn, hơn nữa còn giữa ban ngày ban mặt, khó tránh sẽ bị người khác với mục đích ý một chút điều này thật rõ ràng.
Hiện diện thể thấy rằng nhất là bọn bọn bọn họ còn ngồi xe ngựa nữa. Lúc xe ngựa dừng trước cửa nhà Tống Anh, mọi người càng ngạc nhiên hơn, tồn tại không ít người tụ tập đến xem chính là thế.
Đó chính là xe ngựa, tuy người trong thôn bọn đám đó có cuộc sống khá hoàn hảo song cũng không nắm giữ ai có thể mua nổi xe ngựa, hiện diện chiếc xe bò vừa mới từng là đỉnh cao của đời người rồi.
" Các hạ hẳn là Tống nương tử đúng không? Nếu nói chính xác thì, ta là quản sự của thúy nhan trai, nhóm đó viên. " Đối phương rất thẳng thắn, vừa xuống xe ngựa đã từng từng báo tên.
Chỉ là sau khi mà xuống xe, điệu bộ của hắn ta một lần nữa hơi kỳ quái, dường tương tự ghét bỏ trước cổng nhà Tống Anh dơ bẩn, mặt mày nhăn nhó.
Nhìn nhận một cách khách quan, trên bức tường trước sân nhà tống anh giữ một con gà trống nhỏ bé cánh vẫn chưa cứng, cho dù cái đó có được thông minh đến mấy thì vẫn còn tiếp tục là động vật, không câu nệ tiểu tiết. Cái đó thường đứng đây gáy sáng, đôi thời điểm sẽ không chú ý đến việc vệ sinh, trên mặt đất có được một ít thứ không quá văn nhã.
Nếu nói chính xác thì, mỗi ngày sau khi đưa ba đứa nhỏ đi học về, tống anh đều quét dọn sân một lượt, chỉ là hôm nay còn chưa kịp tiến hành thì những người này vừa đến.