1 giờ 23 phút sáng … quả là như thế. Hắn thức dậy với một khuôn mặt bơ phờ, có lẽ hắn đã quá sức. Nhìn cô gái lẳng lơ nằm ngủ giữa đống chăn đệm nhàu nhĩ hắn chẳng cảm quan sát một cảm giác gì cả. Tựa như một trò chơi. Chán. Hắn sẽ vứt vào một xó. Đơn giản là hắn lục đục mở ngăn kéo tủ, lôi ra một bức hình hơi cong queo. Hắn nhìn bức hình, vừa căm thù, lại còn vừa yêu thương đến cuồng dại quả là như thế. Vợ hắn đó, nhưng giờ này hắn đâu biết cô ta ở đâu. Giữ thể cô ta cũng đang nằm dưới một thằng khốn nạn nào đó, đê mê và sung sướng. Thực tế là, có thể lắm chứ. Hắn đã sai lầm, sai lầm khi 5 tháng, 21 ngày trước hắn vừa mới háo hức đến phát rồ vồ lấy bút, ký vào tờ giấy “ báo tử ngọt ngào ” hiện diện tên “ Đăng ký kết hôn ”. Khi mà cả hắn lẫn vợ hắn còn chưa tròn 19 tuổi. Để rồi đêm tân hôn ấy, trong căn biệt thự lộng lẫy cạnh bờ biển, hắn nghiến ngấu đôi môi cô vợ trẻ, mơn man làn da nõn nà mềm mại của cô ta là điều hiển nhiên. Tiếp theo là gì nữa thì hắn chẳng muốn suy nghĩ đến, bây giờ hắn coi cô ta như kẻ vô hình. Giá mà giờ này hắn nắm được cô ta ở đâu thì hắn sẽ xông thẳng tới đó. Thứ nhất hắn sẽ bóp cổ cô ta cho đến chết, thứ hai hắn trong tương lai sẽ ghim vào tim cô ta một viên đạn, thứ ba hắn sẽ mang cô ta đến đường ray xe lửa, trói cô ta vào đó. Đồng thời tất nhiên, chờ xe lửa bước tới qua thật sự là vậy. Tóm lại cô ta chỉ có một kết thúc duy nhất là chết. Và hắn thích cách thứ ba.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Đăng Ký Kết Hôn".