Hai mươi tuổi, Đinh Tông Nho một mình sinh hạ hài tử. Mà cha của đứa bé lại là Hạ Cực, một diễn viên nổi tiếng, lạnh lùng, ngạo nghễ không những thế còn chẳng đem ai bỏ vào mắt. Bất đắc dĩ, Tông Nho bèn mang theo đứa con trở về quê nhà, che dấu quá khứ, cùng cha mình nuôi phình to hài tử kia. Gia đình ba người cứ thế an an nhàn nhàn sống qua ngày tháng. Nhưng … Bản tính cao ngạo của Hạ Cực không cho phép hắn quên đi người nam nhân kia. Đơn thuần có được hắn mới hiện diện thể ruồng bỏ người ta chứ chẳng ai được ruồng bỏ hắn. Bằng mọi cách, hắn muốn kẻ đó phải trả giá. ….. Hết lần này đến lần khác, y đều nuôi hy vọng. Thành thật mà nói, nhưng mỗi khi cái hy vọng bé tí nhoi đó bừng lên thì đều bị hắn tàn nhẫn dập đi. Cũng phải thừa nhận là hài tử bị mang đi, ngay cả người thân nhất là cha mình cũng bỏ mình đi về tây phương. Y bị hắn ruồng bỏ … … hết rồi sao? Tồn tại lẽ y nên từ bỏ cuộc sống này để được thanh thản hơn. Kia vì cái gì ông trời lại không buông tha cho y. Y đã mang thai chính là thế. Mang thai đứa con của kẻ bạch tình lang kia mất rồi …