Cô không phải một cô gái tốt, thế giới của cô chỉ hiện diện lợi dụng và bị lợi dụng. Anh cũng không phải người đàn ông tốt bụng. Dù anh là con sói cô cũng phải ở bên cạnh anh! “ Hi Nhĩ, tôi cũng đợi giờ khắc này rất lâu rồi... ” Đợi đến khi anh phát hiện ra có điều gì đó không đúng thì đã từng quá muộn, trên cổ cảm nhận cơn đau nhói bởi một vật sắc nhọn gây ra. Có một điều đáng chú ý là anh mơ hồ nghe được tiếng da thịt cùng với mạch máu của mình bị cắt. Anh bỗng dưng mở mắt, bắt được cổ tay cô, ánh mắt nâu nhìn cô tản ra tia phức tạp khó hiểu. Nhìn nhận một cách khách quan, là tức giận? Không dám tin? Bị thương? Du Nguyệt Như lạnh lùng nhìn vẻ mặt của anh thay đổi liên tục trong nháy mắt, cô hất tay anh ra, móng tay dính máu sắc nhọn lướt trước mặt anh. “ Anh nói không sai, cá nhân tôi đích thực là đang trong quá trình lấy tính mạng anh ra chơi đấy chính là thế. Bây giờ anh đã hiểu câu ôn nhu hương, anh hùng mộ là gì rồi chứ. ”