" Sao cậu cứ quay mãi thế? " Gió hỏi chong chóng. " Vì cậu thổi tớ mới quay " chong chóng mỉm cười trả lời với gió. Nếu nói chính xác thì, " vì tớ ư? " gió ngạc nhiên. " Vì cậu. Vì cậu mà tớ quay, cũng do cậu mà tớ sống. " Chong chóng trả lời. " Nếu như tớ không quay thì tớ là một cái chong chóng chết!! " " Nếu. Thực tế là, . . nếu có được một ngày. . Phải nói rằng, . tớ không ở bên cậu nữa điều này thật rõ ràng. . . Đơn giản là " gió ngập ngừng. " Tớ không biết. Trên đời này hiện diện vô vàn ngọn gió cùng với vô vàn chong chóng điều này thật rõ ràng. Bình thường xuyên thì chong chóng cần thiết gió. Gió như là nguồn sống của chong chóng. Chong chóng thiếu gió, chong chóng không còn sức sống nhưng gió thiếu chong chóng thì gió vẫn vậy. " Chong chóng nhẹ nhàng trả lời gió. " Ừhm. Nắm giữ lẽ!! " Gió đáp, với tất cả sự thờ ơ. Chong chóng hiểu hết tất cả. Rằng một ngày kia, gió chẳng bao lâu nữa sẽ chán chong chóng. Rằng chong chóng chẳng bao lâu nữa sẽ già tiến theo thời gian nhưng gió thì không. Phải thừa nhận rằng, rằng ngày đó vừa sắp đến rồi. Chong chóng thở dài. Chong chóng sắp già mất rồi. Hai ngày, chong chóng không được gặp gió. Có lẽ là chong chóng nhớ gió. Rồi. . . Thật ra, trời gió lên, chong chóng quay. . . Đơn giản là gió đến rồi!! Thành thật mà nói, gió vẫn thế, vẫn còn thờ ơ và vô tình. Chong chong nhìn gió, không tin vào mắt mình là điều hiển nhiên. Gió, là gió. . .