Hiểu trước là trong tương lai sẽ như thế mà sao ta còn đau khổ? … Nhưng biết tạo ra sao, xây dựng sao đây thời điểm ta ôm mối tương tư sâu đậm? … Để ngày hôm nay nước mắt ràn rụa, với mục đích vỡ òa trong thống khổ, để tâm ta chết lạnh … Phong, ngươi cực kỳ nhẫn tâm … Năm nàng 8 tuổi: - Phong ca ca, chờ muội với là điều không thể phủ nhận. - Muội thật là … chậm quá bước tới. Muội xem, biểu tỉ của muội kìa, người ta đã chạy đến từ lúc nào mà muội còn lề mề, thật sự còn chậm hơn cả rùa mà. - Huynh … huynh … Lăng tỉ tỉ lớn hơn muội mà. Cũng phải thừa nhận là nên chạy nhanh hơn muội là lẽ đương nhiên. Huynh không thể trình bày muội chậm chạp được. - Hừ, ta không cãi lại còn muội được. Muội cứ từ từ rồi lên sau, ta lên kia trước với Lăng muội muội đây. - … Lăng muội muội … Huynh chưa bao giờ gọi muội thân thiết như vậy, Phong ca.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Băng Phong".