Ánh trăng sáng của Cố tổng đã trở về!
Mẹ Cố tổng đặt một tờ chi phiếu lạnh lùng trước mặt tôi: "Chính chủ đã về, loại hàng nhái như cô nên tự giác rời đi."
"Một ngàn vạn, rời khỏi con trai tôi!"
Tôi nhìn chằm chằm vào con số trên chi phiếu, khẽ nhíu mày.
"Sao? Thấy ít quá à?" Bà ta nhếch mép.
"Hai ngàn vạn, rời khỏi con trai tôi!" Giọng bà ta đầy kiêu ngạo.
Tôi hít một ngụm khí lạnh, cố gắng giữ bình tĩnh.
"Ba ngàn vạn, cô còn không đồng ý thì đừng trách tôi…"
"Được! Cháu rời đi." Tôi cắt ngang lời bà ta.
Tôi luôn chủ trương "thấy đủ là được". Thật ra, một ngàn vạn đã là một món hời, ai ngờ mẹ Cố tổng lại hào phóng đến vậy.
"Theo lời bác gái, hôm nay cháu sẽ thu xếp rời đi ngay!"
"Nhưng cháu có hai yêu cầu nhỏ."
Mẹ Cố tổng cau mày, ánh mắt lộ vẻ khinh bỉ, cho rằng tôi tham lam vô độ.
"Thứ nhất, cháu không cần chi phiếu, chỉ nhận chuyển khoản."
"Thứ hai, về khoản chuyển khoản này, chúng ta cần ký một hợp đồng tặng cho có công chứng đàng hoàng."
Vừa dứt lời, mẹ Cố tổng thở phào nhẹ nhõm, lập tức nhấc điện thoại.
Chỉ hai phút sau, quản gia Cố gia đã mang hợp đồng được chuẩn bị sẵn đến.
Tôi cẩn thận xem xét từng điều khoản, làm đúng theo lời luật sư đã dặn tối qua.
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, tôi gật đầu ký tên. Để chuẩn bị cho ngày hôm nay, tôi đã hẹn gặp mẹ Cố tổng tại quán cà phê cạnh văn phòng công chứng.
Mọi thủ tục được hoàn thành nhanh chóng. Vừa ký xong, điện thoại tôi đã báo tin nhắn: "Tài khoản ngân hàng đã nhận ba mươi triệu!" Tốc độ làm việc của Cố thị quả là đáng kinh ngạc!
Đang tải bình luận...
Chia sẻ cảm nhận của bạn về truyện này.
Đang tải bình luận...
Hãy là người đầu tiên bình luận về truyện này!
Chia sẻ ý kiến của bạn về truyện "Ánh Trăng Sáng Của Cố Tổng Đã Về Nước".