Cố Khê hết sức sự mệt muốn chết rồi, sinh bé con ra cũng giảm bớt gánh nặng lên phần eo của cậu, cậu một thân thoải mái bình yên tiến vào giấc ngủ, không hề biết tâm tình của một vài người thực nặng nề, không hề có một chút vui sướng lúc có sinh mệnh mới chào đời. Cố Khê bảo bọn họ ‘ đẩy ’ bọn bé tí xuống, có thể thấy được lúc cậu sinh Dương Dương và Nhạc Nhạc cũng phải tiến hành như thế. Nghĩ đến đây, trái tim của Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc vô cùng đau đớn, Dương Dương đồng thời Nhạc Nhạc thì nhịn không được khóc nấc lên.
Quỳ đứng bên giường, trong mắt Dương Dương kết hợp với Nhạc Nhạc đông đầy nước mắt, bọn nó chỉ ngủ 5 tiếng đã từng thức dậy. Trong mộng tất cả đều là nỗi thống khổ lúc ba ba sinh bé con, còn giữ máu loãng khiến cho bọn vật đó hoảng hốt. Thậm chí hai đứa nhỏ không dám nghĩ tới năm đó bọn nó đã tra tấn ba ba bao lâu. Kiều Thiệu Bắc và Triển Tô Nam vẫn trông coi Cố Khê, hai người căn bản ngủ không được.
Hai bé con mới sinh ra do đó ngũ quan còn nhiều nếp nhăng, nhìn không ra là giống ai. Kiều Thiệu Bắc gửi ảnh chụp của bọn nhỏ cho Triển Tô Phàm không những thế còn Từ Mạn Mạn, những tấm ảnh này đã gây cho những người thân ở trong nước rung động thế nào thì không cần phải nhiều lời.
Bên các em tạm thời không cần bọn vật đó trợ giúp, Dương Dương và Nhạc Nhạc cùng với ba Triển và ba Kiều cùng nhau chờ đợi ba ba tỉnh lại.
Sau khi sinh xong vài giờ, Cố Khê không có dấu hiệu chảy máu, điều này đã chứng minh cậu đã hết sức sự “ bình an ” sinh ra bé con chẳng còn gì để bàn cãi. Trái tim căng thẳng của Triển Tô Nam kết hợp với Kiều Thiệu Bắc thoáng thả lỏng một ít, giả sử sau lúc Cố Khê sinh bé con ra mà còn sở hữu những nguy hiểm khác, thì bọn họ nên rạch bụng tạ tội thì hơn. Nếu ngay từ đầu Cố Khê đã chung sống với bọn họ, với điều kiện lần này là Cố Khê mang thai một cách bình thường, thì hai người trong tương lai sẽ không khó chịu như thế. Dù sao sinh con có thể nào không đau. Tuy nhiên bởi do sai lầm của bọn chúng, Cố Khê từng phải chịu đựng nổi khổ mang thai cùng sinh sản một mình, cho cho nên sau khi Triển Tô Nam đồng thời Kiều Thiệu Bắc trải qua chuyện ngày hôm nay thì càng thêm không thể tha thứ cho chính mình.
Người ngủ say đột nhiên phát ra một tiếng than nhẹ, Dương Dương và Nhạc Nhạc bật người chồm tới, Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc cũng vội vàng tiến đến bên người Cố Khê: “ Tiểu Hà? ”
“ Ngô … ” Cố Khê nhíu chặt mày.
Triển Tô Nam sờ nhè nhẹ lên mặt cậu, thấp giọng gọi: “ Tiểu Hà? ”
Thực tế là, tô nam … cố khê hít thở có vài phần nặng nề, mí mắt cũng có dấu hiệu khát khao mở ra. Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc kích động hẳn lên.
“ Tiểu Hà, Tiểu Hà. ” chính là thế.
Tô Nam … Thiệu Bắc …
“ Ba ba, ba ba. ”
Dương Dương … Nhạc Nhạc …
Đau đớn toàn thân như đánh úp lại, Cố Khê từ từ mở mắt ra, trong mơ hồ cậu nhìn thấy bốn gương mặt – hai mặt khổng lồ và hai mặt nhỏ nhắn.
“ Tiểu Hà. ”
“Ba ba.”
Hình ảnh càng ngày càng rõ ràng, Cố Khê thấy được gương mặt lớn đầy tiều tụy và râu ria mọc lởm chổm, thấy được ánh mắt của gương mặt bé tí nhắn sưng đỏ. Xảy ra chuyện gì?
“ Tiểu Hà, cảm giác thế nào? Hiện diện phải rất đau không? ”
“ Tiểu Hà, có đói bụng không? ” thật sự là vậy.
“ Ba, ba còn đau không? ”
“ Ba, ba có khát nước không? ”
Bốn cái miệng từng cái từng cái hỏi ra những lời quan tâm, qua hơn 10 giây hoảng hốt, lúc này Cố Khê mới nhớ tới do sao mình lại còn đau toàn thân thế này. Nhìn bốn người không chịu nghỉ ngơi đầy đủ, Cố Khê vô cùng đau lòng, lần này khẳng định vừa mới hù dọa bọn họ sợ mất hồn rồi, không nên để bọn họ canh giữ bên cạnh nữa.
“ Em … ” Mở miệng, lại phát hiện yết hầu khô rát. Giây tiếp theo, thân thể cậu được nhẹ nhàng nâng dậy. Cả người như muốn đứt gãy từng khúc, chỉ nhúc nhích thôi mà cũng đau đến khủng khiếp. Thực tế là, cố khê vừa mới tỉnh lại vì vậy không thể nhịn xuống tiếng hô đau đớn, vì thế vừa khiến trái tim của bốn người nháy mắt quặn thắt.
Thành thật mà nói, triển tô nam rót từ trong bình giữ ấm ra một chén canh dưỡng sinh mà angela đã đặt biệt nấu cho cố khê dùng trong thời kỳ ở cữ, thứ nhất có thể cho cố khê giải khát, thứ hai có giúp cố khê bài trừ hết những dơ bẩn vào thời điểm mang thai đã đọng lại còn ở trong cơ thể. Uống một chén canh, yết hầu không còn khô rát nữa, Cố Khê lập tức hỏi: “ Bọn nhỏ thế nào? ”
Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc cùng trả lời: “ Bọn nhỏ khỏe lắm, Sophie và La Kiệt đang chăm sóc cho bọn nó. ”
“ Ba, các em khỏe lắm, ba không cần phải lo lắng. ” Nhạc Nhạc lấy mũ len đến, đội vào cho ba ba, chú Angela nói nhất định không thể để cho ba ba bị gió.
Tựa vào trong lòng ngực Triển Tô Nam, mặc dù thân thể rất đau, nhưng Cố Khê vẫn lộ ra nụ cười vui sướng: “ Bọn nhỏ khỏe thì em đã an tâm. ”
Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc cầm tay Cố Khê, hốc mắt phiếm hồng. Có được tuyệt đối nhiều áy náy ao ước thốt lên với người này, có rất nhiều lời yêu thương ước muốn thổ lộ với người này, nhưng giờ này khắc này, bọn họ lại cảm thấy nói cái gì cũng vô nghĩa. Cố Khê cười mỉm cười, nâng cánh tay đau nhức lên, chạm vào mặt Kiều Thiệu Bắc, rồi lại xoa xoa đầu con trai.
Phải thừa nhận rằng, “ các người đừng chẳng khác gì vậy. ” thở hổn hển mấy hơi, cố khê phát ngôn: “ sinh con giữ thể nào một lần nữa không đau. Em không có khó sinh, không có xảy ra cái gì ngoài ý muốn, đây là tình huống vô cùng tốt. Vốn em còn lo lắng bọn nhỏ sinh non sẽ yếu ớt bệnh tật, hiện tại em trước đây đã yên tâm. Bé con được sinh ra không phải cho nên vui vẻ sao? Tại sao từ trên mặt các người nhìn không thấy điều này? ”
“ Ba … ” Thanh âm của Dương Dương và Nhạc Nhạc có tiếng khóc nức nở.
Triển Tô Nam ôm sát Cố Khê, Kiều Thiệu Bắc nắm chặt tay Cố Khê, cắn chặt hàm răng. Cố Khê bất đắc dĩ mà lại còn cười cười, suy yếu nói: “ Các người bộ dạng thế này, em thực sự sự vô cùng hối hận đã để cho các người ở bên cạnh. Lần tới các người ở dưới lầu đợi đi, đừng đi theo em. ”
“Ba ba!”
“ Tiểu Hà! ”
Nhìn nhận một cách khách quan, chẳng lẽ người này ( ba ba ) còn muốn sinh nữa?!
Trong mắt Cố Khê hiện lên ánh sáng nào đó: “ Lúc sinh đúng là rất đau, bất quá khoảng khắc lúc nghe thấy tiếng khóc nỉ non của bọn nhỏ thì đau đớn gì cũng đều quên hết. Loại cảm giác hạnh phúc này các người vĩnh viễn không giờ có được thể thấu hiểu được. ”
Bọn bọn họ ( bọn vật đó ) sẽ không thể thấu hiểu a, bọn bọn họ ( bọn vật đó ) chỉ nhận ra là người này ( ba ba ) rất đau!
Đối mặt với bốn gương mặt đầy lo lắng, Cố Khê nhịn không được mà bật cười: “ Em đói bụng, có gì ăn không? ”
Không phải ngẫu nhiên mà vừa nghe cố khê đói bụng, tinh thần của triển tô nam và kiều thiệu bắc nháy mắt phấn chấn: “ có giữ! ”
“ Con đi lấy! ” Dương Dương và Nhạc Nhạc dành trước hai ba ba bỏ chạy ra ngoài.
Đứa nhỏ rời đi, Cố Khê nhìn hai người tuyên bố: “ Các anh không nên giống như thế nên, em thật sự rất rất vui, em vẫn cực kỳ sợ mình không thể sinh bé con ra được khỏe mạnh, hiện tại chỉ cảm thấy được khối đá trong lòng đã rơi xuống. ”
Nhìn trên mặt Cố Khê là vui sướng không chút nào che dấu, sự khó chịu đè ép trong lòng Triển Tô Nam cùng với Kiều Thiệu Bắc nguyên một ngày vì nhìn thấy được vui sướng của Cố Khê mà lập tức giảm bớt đi cực kỳ nhiều.
Cố Khê hỏi tiếp: “ Có ảnh chụp của các bé con không? Em muốn xem bọn nó. ”
“ Giữ. ” Kiều Thiệu Bắc lập tức lấy di động ra, mở ảnh chụp của bé con lên, màn hình di động của hắn đồng thời Triển Tô Nam đã đổi thành hình chụp của hai bé con.
Nhìn thấy ảnh chụp của hai bé con, nụ tủm tỉm trên mặt Cố Khê càng thêm tươi sáng. Cũng phải thừa nhận là trong ảnh chụp, hai bé con ngủ cùng một chỗ, vừa xem hình là biết cố ý đặt ở cùng một chỗ. Ngũ quan của bé con chưa nhìn ra là giống ai, bất quá bộ dáng ngủ say cực kỳ đáng yêu. Đau đớn trên người tựa hồ đã biến mất, Cố Khê đắm chìm trong vui sướng khi bình an sinh ra bé con.
“ Đặt tên cho bọn nhỏ xíu chưa? ” Cố Khê sờ sờ màn hình di động, giống chẳng khác gì đang trong quá trình sờ sờ bé con.
Vui vẻ sướng của cậu lan truyền qua cho hai người, khóe mắt của Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc ánh lên niềm vui sướng tới hơi chậm. Triển Tô Nam nói: “ Ông cụ nói để bọn họ đặt tên cho bọn tí hon, vì thế anh cùng với Thiệu Bắc đã giao chuyện đó cho hai ông cụ điều này thật rõ ràng. Còn họ thì nghe theo em, bé trai chúng Triển kiều, con gái bọn họ Kiều Triển. ” như vậy đó.
“ Dạ. ” Ánh mắt của Cố Khê không thể rời khỏi ảnh chụp của bọn nhỏ.
Cửa phòng ngủ mở ra, trên tay Dương Dương và Nhạc Nhạc bưng một cái khay, trên khay là bữa cơm dưỡng sinh dành cho ba ba. Ngẩng đầu nhìn về phía con trai, Cố Khê cười nói: “ Khiến các con vất vả rồi. ”
Phải nói rằng, “ ba, tụi con không vất vả. ” mũi của dương dương đồng thời nhạc nhạc nháy mắt chua xót. Cố Khê vươn hai cánh tay về phía hai con trai, Dương Dương và Nhạc Nhạc tiến tới, buông khay xuống, rồi trèo lên giường, ôm lấy ba ba.
Cố Khê hôn hôn hai con trai, cười hỏi: “ Từ hôm nay trở tiến tới các con đã làm anh trai, vui mừng không? ”
Có thể thấy rằng dương dương và nhạc nhạc cũng cảm nhận được niềm phấn khởi sướng phát ra từ nội tâm của ba ba, nên hai đứa gật gật đầu: “ dạ vui, ba, tụi con vô cùng vui. ”
Triển Tô Nam cùng với Kiều Thiệu Bắc ôm lấy con trai và Cố Khê, hôn lên gương mặt Cố Khê: “ Tiểu Hà, em vất vả rồi. ”
Cố Khê thả lỏng người, tựa vào trong lòng ngực của hai người, thả lỏng để mặc cho hai người này hôn môi cùng con trai ôm chặt, loại vất vả này cực kỳ đáng giá.
Cố Khê thật sự rất vui, cho dù lúc sinh vô cùng đau đớn và thống khổ, tuy nhiên nhìn thấy con trai và con gái của mình, nhất là đứa con gái mà cậu một lòng muốn có, cậu liền quên hết đi đến nổi đau trước đó. Loại hòa nhã sướng này ảnh hưởng trực tiếp đến tinh thần và sức ăn uống của cậu, cũng ảnh hưởng đến tâm tình của Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc cùng với Dương Dương kết hợp với Nhạc Nhạc. Trên mặt Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc cùng với Dương Dương và Nhạc Nhạc đầy tươi cười. Riêng Dương Dương và Nhạc nhạc lại còn tồn tại một loại khẩn trương – bọn vật đó vừa có em trai và em gái, từ nay trở đi bọn họ chính là anh trai, là anh trai có em trai và em gái.
Uống canh gà xong, Cố Khê lại ngủ lại còn là điều không thể phủ nhận. Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc bảo con trai bước nghỉ ngơi, nhưng bọn nó lại đi lên lầu chăm sóc cho hai bé con mới sinh ra. Hai bé con do sinh non nên tương đối nhỏ nhắn gầy, có thể quan sát được trong tương lai bọn nó sẽ được ba ba quan tâm rất nhiều, đương nhiên, loại quan tâm này thì Triển Tô Nam cùng với Kiều Thiệu Bắc sẽ hòa nhã vẻ chịu đựng. Đây là hai bé con do Cố Khê sinh ra cho bọn bọn đó, là báu vật của bọn chúng.
Mà giờ khắc này, trong nhà lớn của họ Kiều kết hợp với bọn đó Triển ở bên kia bờ đại dương đang treo đèn lồng đỏ khắp nơi, hai ông cụ vừa nhìn nhìn ảnh chụp của cháu trai và cháu gái liền trở nên kích động, ngay cả bước chân cũng cảm thấy lơ lửng. Nếu không phải thân phận cùng thân thể của bọn họ đều không cho phép, thì nhất định bọn nhóm đó sẽ bay đến Seattle để chăm sóc cho cháu trai và cháu gái. Triển Tô Nam không những thế còn Kiều Thiệu Bắc không nắm giữ thời gian gọi điện thoại cho hai ông, thì hai ông liền không ngừng ‘ Quấy rầy ’ Dương Dương và Nhạc Nhạc, bảo Dương Dương và Nhạc Nhạc dùng chức năng video ở trên di động để cho bọn nhóm đó hiện diện thể nhìn thấy hai đứa cháu nội vừa mới chào đời. Cho dù là nhìn cách qua màn hình, bọn họ cũng vô cùng thỏa mãn.
Mấy việc này Triển Tô Nam không những thế còn Kiều Thiệu Bắc đều ném hết cho Dương Dương và Nhạc Nhạc, bọn họ muốn toàn tâm toàn ý chăm sóc cho Cố Khê có thể dễ dàng nhận thấy. Hai bé con đã có La Kiệt cùng với Angela và Sophie, ba người này đều sở hữu chuyên môn về y tế, nên không cần bọn đám đó phải thực hiện gì. Sophie tìm cho hai bé con một bà vú cực kỳ đáng tin cậy, mỗi ngày sữa cho hai bé con uống đều nắm giữ người mang đến, số lượng cực kỳ sung túc. Cố Khê ở cữ là cơ hội hoàn hảo nhất để điều trị thân thể, Angela chẳng bao lâu nữa sẽ lên kế hoạch điều dưỡng cùng chế định một loạt những kiêng cữ cho Cố Khê, Triển Tô Nam kết hợp với Kiều Thiệu Bắc không để người khác làm thay, mặc kệ là nấu cơm hay là tắm rửa, bọn họ đều tự mình làm hết. Cố Khê không đành lòng để hai người vất vả tựa như thế, bất quá mỗi lần cậu khuyên bảo thì hai người đều lấy hôn môi nhằm đẩy trở lại, chăm sóc Cố Khê ở cữ vốn là trách nhiệm của bọn họ, nên bọn họ càng phải làm.
Cửa phòng tắm mở ra, Kiều Thiệu Bắc ôm Cố Khê bước ra từ bên trong, rồi đặt nhẹ lên trên giường, đắp kín chăn lại cho Cố Khê, sau đó đội mũ len lên. Triển Tô Nam đang ở phòng tắm giặt quần áo của Cố Khê vừa thay ra, Kiều Thiệu Bắc lấy nệm lót phía sau thắt lưng Cố Khê, rồi bưng chén canh dưỡng sinh tới cho cậu uống. Phải nói rằng, sau khi mà cố khê uống xong canh dưỡng sinh, dương dương đưa cho ba ba chén canh cá hiện diện độ ấm vừa phải. Cố Khê uống xong canh cá, thì giây tiếp theo trước mặt vừa có một ly nước ấm để xúc miệng, chính là Nhạc Nhạc đưa tới.
Trong phòng thực ấm áp, cửa sổ chỉ mở một khe hở nhỏ để thông khí quả là như thế. Mặc kệ là đệm giường hay là ra giường đều cực kỳ mềm mại, tuyệt đối trong tương lai sẽ không nhằm cho Cố Khê có một chút nào không thoải mái. Súc miệng, trong mắt Cố Khê lại một lần hiện lên bất đắc dĩ, mỗi ngày bốn người này đều vây quanh cậu, chăm sóc cho cậu, nói trắng ra là “ hầu hạ ” cậu, Cố Khê thường thường không lâu nữa sẽ có loại ảo giác – cậu cũng sắp trở thành hoàng đế thời cổ đại rồi.
“ Thiệu Bắc, Dương Dương, Nhạc Nhạc, các người không đòi hỏi ở đây nữa đâu, có chuyện gì thì sẽ gọi các người. ”
“ Ba, con muốn ở bên cạnh ba. ” Dương Dương không tiến tới.
“ Ba, dù sao con cũng rảnh, cho con ở bên cạnh ba bước. ” Nhạc Nhạc cũng không đi.
“ Tiểu Hà, muốn uống thêm canh cá không? ” Kiều Thiệu Bắc càng không di chuyển.
Cố Khê lắc đầu, rồi nói: “ Hiện tại vừa không còn đau nữa, thật sự không đòi hỏi các người phải ở bên cạnh mỗi phút mỗi giây. ” Mỗi ngày tỉnh lại, bốn người này đều ở bên cạnh cậu, trước khi mà ngủ thì bốn người này cũng ở bên cạnh cậu, cậu muốn uống nước liền có người đưa tới cho cậu, cậu hy vọng rửa tay liền có người bưng nước ấm tới cho cậu, Cố Khê cảm nhìn thấy mình sắp trì trệ không ngừng rồi.
“ Tiểu Hà, em cũng đừng khuyên chúng ta nữa, chúng ta muốn mỗi phút mỗi giây đều có được thể canh giữ ở bên cạnh em. ” Không e dè mà hôn Cố Khê trước mặt con trai, Kiều Thiệu Bắc xây dựng bộ tủi thân: “ Chẳng lẽ em chê chúng ta phiền? ”
Cố Khê nhịn không được mà bật cười ra tiếng, không thèm hầu ý tới Kiều Thiệu Bắc, cậu chuyển hướng qua con trai: “ Bên này của ba ba thật sự không cần các con phải ở bên cạnh mỗi phút mỗi giây. Các con bước tới tìm Tom không những thế còn Thomas tiến. Tom cùng với Thomas đặc biệt chạy đến Doanh Hải để mà gặp các con, hiện tại các con không thể nguyên nhân là do ba ba mà xa cách bạn bè. Đi tìm bọn bọn đó chơi bước, khẳng định Tom cùng với Thomas có rất nhiều điều muốn nói với các con. ”
“ Ba … ” Dương Dương không những thế còn Nhạc Nhạc không muốn đi, nhưng nhận định đến Tom và Thomas bọn nó một lần nữa có chút khó xử, quả thật mấy ngày nay bọn nó cực kỳ ít ở chung một chỗ với hai người kia.
“ Đi đi, chỗ này đã có ba Triển đồng thời ba Kiều, vừa lúc các con đi xem các em thế nào luôn. ” Kiều Thiệu Bắc nói.
“ Đi bước, ba ba thật sự không cần các con phải ở bên cạnh mỗi phút mỗi giây, đi tìm Tom kết hợp với Thomas chơi đi. À, phải nhớ gọi điện thoại cho ông nội. ” là điều hiển nhiên.
Suy suy xét suy nghĩ, Dương Dương gật gật đầu: “ Dạ. Vậy thì buổi tối tụi con sẽ qua đây. ” là điều không thể phủ nhận.
“ Được, các con tiến đi. ” điều này thật rõ ràng.
Con trai chịu rời đi, Cố Khê cũng thở nhẹ ra một hơi, quả thật cậu không cần nhiều người ở cùng như thế.
Dương Dương và Nhạc Nhạc tiến tìm Tom và Thomas, Kiều Thiệu Bắc dịch chuyển vào phòng tắm giúp Triển Tô Nam giặt quần áo, Cố Khê dựa ngồi vào đầu giường nhìn về phía phòng tắm, khóe mắt mang theo vài phần hạnh phúc. Mấy ngày nay, cậu cảm nhận cực kỳ sâu sắc sự săn sóc cùng yêu thương của Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc dành cho cậu. Sở hữu hai người tiến hành bạn bên người sau khi sinh bé con ra, tựa như vừa mới mang tiến hết tất cả những uất ức cùng tủi thân của mười mấy năm trước, mấy ngày nay, trong mộng đều là khoảng thời gian ba người ở cùng một chỗ, cậu đã thật lâu thật lâu chưa từng mơ thấy qua.
Có người gõ cửa, Cố Khê lên tiếng: “ Vào đi. ” chẳng còn gì để bàn cãi.
Cửa mở ra, người đến là Angela, trên tay cầm hòm thuốc. Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc tiến tới từ trong phòng tắm ra, vừa mới đến giờ Cố Khê trị liệu. Cố Khê là sinh tự nhiên, ấn theo lời người già mà nói thì xương cốt đều phải mở rộng ra, Angela dùng châm cứu cùng dầu tinh chất để mà trị liệu đau nhức xương cốt cho Cố Khê. Chờ lần này Cố Khê ở cữ đầy đủ xong, sau này cậu trong tương lai sẽ không còn giống như trước kia – hễ tới mùa đông là xương cốt bắt đầu đau nhức.
Giúp Cố Khê thay quần áo chuyên dùng để mà chăm cứu xong, Triển Tô Nam không những thế còn Kiều Thiệu Bắc lại tiếp tục đi giặt quần áo. Nghe trong phòng tắm truyền ra tiếng nước cùng tiếng chà xát, trái tim của Cố Khê tan chảy. Nếu có thể, cậu còn muốn mang thai thêm lần nữa. Mà lúc đó, mặc kệ của là Tô Nam hay là của Thiệu Bắc, tuyệt vời nhất là lại còn có thể hiện diện thai song sinh.
Nhìn thấy Cố Khê nở nụ cười, Angela vừa châm cứu vừa tò mò hỏi: “ Nghĩ đến chuyện gì mà vui như là vậy? ” Cậu và Cố Khê vừa coi nhau như tri kỷ, cho do đó Angela cảm ngắm tò mò liền lên tiếng hỏi.
Cố Khê cười nói: “ Tôi đang suy nghĩ, sau này mình còn có thể mang thai nữa hay không, mình hy vọng mình có thể mang thai thêm một lần nữa, cũng sinh ra hai đứa tí hon. Tốt đẹp nhất là một đứa giống Thiệu Bắc, một đứa giống Tô Nam. ”
Cũng phải thừa nhận là angela cũng cười: “ anh thực có lòng tham. ”
“ Đúng vậy a, tôi cũng thấy như vậy. ” Hình như cậu càng ngày càng có lòng tham.
Angela nhẹ nhàng chuyển động ngân châm, qua một lát, cậu mở miệng: “ Tôi vẫn chưa thể nghiên cứu ra tần xuất mang thai của người lưỡng tính, bất quá tôi đánh giá dưới tình huống thân thể của anh kém như thế mà vẫn có thể mang thai được, thì như thế nên chờ thân thể của anh tốt lên, xác xuất mang thai sẽ lớn hơn nữa. Bất quá anh xác định còn muốn sinh sao? ”
“ Cá nhân tôi nghĩ đau đớn của sinh sản là nỗi đau mà con người dễ dàng quên nhất đi. ” Cố Khê khẽ thở dài một hơi, “ Lúc này đây, tôi có loại cảm giác giống như mình vừa sống lại. ”
Angela cười cười, cậu trước đây đã từng có qua loại cảm giác này.
“Angela.”
“Hử?”
“ Tôi chờ tin tức tốt của cậu, mình tồn tại dự cảm cậu cũng sắp nắm giữ rồi. ”
Quả thực, angela thích những lời này. “ Vậy mượn lời bảo này của anh nhé. ”
“A…”
Thực tế là, trong phòng tắm, triển tô nam cùng với kiều thiệu bắc dừng động tác giặt quần áo — — mình hy vọng mình còn có thể mang thai thêm một lần nữa, cũng sinh ra hai đứa nhỏ xíu. Tốt nhất là một đứa giống Thiệu Bắc, một đứa giống Tô Nam — — hai người chớp chớp mắt làm cho cay nóng trong mắt giảm bớt, rồi nhìn vào gương nhìn lẫn nhau nở nụ cười cười. Hai người tiếp tục giặt quần áo, trong lòng lâm vào hạnh phúc và mâu thuẫn. Tiểu Hà của bọn họ như là thế, sao bọn họ có thể không thương.
.
Trong phòng hồi sức ở trên lầu, hai bé con vừa mới sinh ra đang tiếp tục ngủ say trong lồng kính điều này thật rõ ràng. Thật ra, la kiệt vừa mỉm cười vừa nhìn hai bé con hiện đang cố gắng khỏe mạnh cùng phình to dần lên, gật gật đầu. Nếu nói chính xác thì, uhm, hai bé con này cũng nhận biết ba ba rất lo lắng cho bọn nó, cho nên mỗi ngày đều cố gắng bú sữa không những thế còn ngủ say. So với những đứa bé sinh non khác, bọn vật đó coi như là khá khỏe mạnh thật sự là vậy. Uhm, bất quá mẹ của bọn thứ đó là người khá đặt biệt, có lẽ bọn nó cũng không thể gọi là sinh non tiến.
Cách lồng kính mà sờ sờ tay công chúa nhỏ, La Kiệt suy suy nghĩ có phải nên cầu hôn bạn gái lần thứ 500 hay không? Anh ta muốn được làm ba ba. Tốt nhất là có thể sinh con trai, để sau này có thể ôm đi công chủ nhỏ của nhà Kiều Triển này. Bởi vì công chúa nhỏ này nhìn rất giống Cố Khê, xinh lộng lẫy giống Cố Khê tựa như vậy, thì nhất định cũng trong tương lai sẽ dịu dàng y chẳng khác gì Cố Khê. Người giống như Cố Khê, ai gặp được thì đó là hạnh phúc của kẻ đó. A, đương nhiên, anh ta cũng cực kỳ hạnh phúc, dẫu vậy nếu bạn gái chịu đồng ý lời cầu hôn của anh ta, thì anh ta sẽ hạnh phúc hơn nữa.