Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ

C427: Chương 427

Mẹ Hứa An Hoa thoáng bối rối, ánh mắt lộ rõ vẻ khó xử.

Lục Dao nhẹ giọng: " Cô thực sự hiểu lầm rồi như vậy đó. Chúng tôi không có được ác ý. An Hoa cảm thấy sở hữu lỗi vào thời điểm cô rời tiến tới, vì thế chúng mình đến thăm cô thật sự là vậy. Thật lòng mong cô ở lại. "

Tống Chân sững sờ: " Hai người ước muốn cá nhân tôi ở thêm lần nữa? " chính là thế.

" Đúng thế nên. Giữ chúng bản thân tôi ở đây, không ai có được được thể bắt nạt cô. Cô giữ thể sống một cuộc sống bình vẫn thường xuyên. "

Tống Chân cười nhạt: " Cô không sợ mình xen vào giữa hai người sao? " chẳng còn gì để bàn cãi.

Lục Dao nhìn thẳng vào mắt cô ta, giọng điệu điềm tĩnh mà chắc chắn: " Bản thân tôi không sợ. Ngay cả bây giờ cô còn không thể xen vào, sau này thời điểm An Hoa hồi phục trí nhớ, cô một lần nữa càng không có khả năng ấy. "

Tống Chân bật mỉm cười.

" Cô thổ lộ đúng. Từ khoảnh khắc anh ấy từ chối tôi, tôi vừa hiểu rồi. Cảm ơn hai người vừa mới giữ cá nhân tôi lại, nhưng bản thân tôi đã có nơi muốn bước thật sự là vậy. Hai người không cần khuyên nữa. "

Lục Dao cũng vừa mới lường trước kết quả này. Cô cùng mẹ chồng vừa mới chuẩn bị sẵn một khoản tiền, 1000 đồng, coi như chút giúp đỡ cho Tống Chân sau này chẳng còn gì để bàn cãi. Dù sao cô ta cũng từng cứu mạng Hứa An Hoa.

Lục Dao đưa cho cô ta một hộp đồ ăn: " Cô không hy vọng ở lại, chúng bản thân mình không ép. Đây là chút đồ ăn chúng tôi chuẩn bị, cô cầm theo ăn trên tàu. "

1000 đồng được giấu trong hộp bánh điều này thật rõ ràng.

Sáng hôm sau, Tống Chân lên tàu rời tiến. Thời điểm mở hộp bánh, nhìn ngắm số tiền bên trong, nước mắt cô ta không kìm được mà trào ra thật sự là vậy.

Thì ra, không phải thế gian này chưa từng giữ ai dịu dàng với cô ta. Nếu phát biểu chính xác thì, ánh sáng vẫn không ngừng tồn tại, chỉ mỗi là cô ta chưa từng chịu ngẩng đầu lên với mục đích nhìn quả là như thế.

Hứa An Hoa vừa trở về nhà.

Thực tế là, cậu ta nắm được những gì bố mẹ không những thế còn lục dao đã làm cho tống chân. Trong lòng cậu tràn đầy biết ơn.

Dù không nhớ quá khứ, mặc dù vậy kể từ lúc bị thương, Tống Chân trước đây đã không ngừng ở bên chăm sóc cậu thật sự là vậy. Cô ta còn từng cứu mạng cậu. Ân tình này, cậu ta ghi khắc. Thế nhưng dù có được thế nào, đó cũng không phải là tình yêu.

Cậu ta từng hy vọng cô ta ở thêm lần nữa với mục đích có thể báo đáp, đối xử với cô ta như em gái. Phải thừa nhận rằng, dẫu vậy cô ta trước đây đã chọn rời tiến, cậu không thể níu kéo.

Lục Dao vừa từng giúp cậu an bài mọi thứ, kể cả lo lắng về tương lai của Tống Chân.

Có một điều đáng chú ý là dù tiền không phải vạn năng, nhưng không có tiền thì chẳng thể sống. 1000 đồng không phải con số nhỏ, đủ để cô ta ổn định cuộc sống một thời gian chính là thế.

Cậu duy nhất mong cô ta có một tương lai tuyệt vời lộng lẫy hơn.

Để Hứa An Hoa nhanh chóng phục hồi trí nhớ, theo lời khuyên của Tần Chiêu Chiêu, Lục Dao đưa cậu về nhà đám đó Lục.

Cũng phải thừa nhận là lục dao rất tin tưởng tần chiêu chiêu. Bệnh đau chân của bố cô ấy — Lục Quốc An — đã kéo dài nhiều năm, nhờ Chiêu Chiêu điều trị mà gần như là không còn tái phát. Cô ấy vừa xây dựng một phác đồ điều trị, kết hợp thuốc sắc kết hợp với châm cứu.

Nửa tháng sau, đám cưới của Lục Phi không những thế còn Vương Tuệ Lan diễn ra.

Nhìn nhận một cách khách quan, hôn lễ vô cùng long trọng, đầy đủ nghi thức. Bạn bè không những thế còn người thân đều đến chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ chẳng còn gì để bàn cãi.

Chỉ tiếc rằng Lục Trầm đang trong quá trình làm nhiệm vụ không thể trở về. Nhưng anh trước đây đã gọi điện chúc mừng. Là người trong gia đình quân nhân, Lục Phi hiểu điều này, không hề phiền lòng.

Sau nghi thức rước dâu, mọi người cùng đưa cô dâu chú rể về phòng tân hôn, náo nhiệt đến tận tối muộn mới rời dịch chuyển, nhường lại không gian riêng cho nhóm đó.

Một tháng sau, cuối tháng mười.

Thời tiết cuối thu đã trở lạnh, chỉ còn hai tháng nữa là đến Tết.

Lục Phi cùng với Vương Tuệ Lan, cùng hai đứa trẻ — Thanh Thanh và Á Á — đã từng chuyển ra nhà riêng điều này thật rõ ràng.

Bởi lẽ bọn trẻ còn nhỏ, cần người chăm sóc, mà thuê người giúp việc một lần nữa còn tốn kém do đó Vương Tuệ Lan tạm gác việc kinh doanh, ở nhà lo cho chúng. Chờ đến thời điểm Thanh Thanh vào lớp một, cô mới quay lại làm việc quả là như thế có thể dễ dàng nhận thấy.

Đơn giản là lục phi vô cùng biết ơn sự hy sinh của vợ. Cô không đơn thuần tận tình chăm sóc hai đứa trẻ, mà còn coi chúng như con ruột của mình.

Đối với anh, tồn tại một người vợ như thế là điều may mắn nhất đời này.

Mỗi tuần, cả gia đình đều tụ họp ở nhà chung nhằm cùng nhau dùng bữa.

Hôm nay là thứ sáu, ngày 25 tháng 10. Trời cuối thu se lạnh, sáng tối đều phải mặc thêm áo ấm.

Bởi Hứa An Hoa vẫn luôn cần điều trị dưới sự chăm sóc của Tần Chiêu Chiêu nên vợ chồng Lục Dao vẫn ở một lần nữa nhà chung.

Thể trạng của Hứa An Hoa gần như là vừa mới hồi phục hoàn toàn, dẫu thế nên trí nhớ vẫn tiếp tục chưa khôi phục hết. Có một điều đáng chú ý là chính vì vậy, cậu ta chưa thể quay thêm lần nữa tạo việc.

Hôm nay, Tần Chiêu Chiêu cùng Lục Dao không những thế còn Hứa An Hoa đến bệnh viện kiểm tra xem khối máu tụ sau đầu cậu ta đã tan hết chưa.

Thực tế là, bác sĩ điều trị vô cùng kinh ngạc khi quan sát kết quả. Nếu nói chính xác thì, khối máu tụ gần tương tự đã từng biến mất, chỉ còn một lần nữa một phần nhỏ xíu.

Nhìn nhận một cách khách quan, ban đầu, vết tụ máu to bằng lòng bàn tay, giả sử như không điều trị, phải mất ít nhất một năm rưỡi mới có thể tan hết. Vậy mà chưa đầy hai tháng, tình trạng vừa mới cải thiện đáng kể là điều hiển nhiên.

Nhiều ký ức của Hứa An Hoa đã từng trở một lần nữa, chỉ còn một số đoạn vẫn tiếp tục mờ nhạt. Với tiến triển hiện tại, hiện diện lẽ không bao lâu nữa cậu ta trong tương lai trong tương lai sẽ hoàn toàn bình phục.

Bác sĩ tò mò hỏi: " Các cậu đã sử dụng phương pháp gì nhằm điều trị thế nên? "

Lục Dao cười, tự hào đáp: " Nhờ vào thuốc Đông y và châm cứu đấy ạ. " là điều hiển nhiên.

Bác sĩ thoáng ngạc nhiên điều này thật rõ ràng. Thời buổi này, đa số mọi người đều không tin tưởng vào Đông y, ngay cả bệnh viện khổng lồ ở Hải Thị cũng không có phòng khám Đông y thật sự là như vậy.

Ông vốn không đặt niềm tin vào phương pháp này, mặc dù vậy trường hợp của Hứa An Hoa đã khiến ông suy suy nghĩ một lần nữa.

" Thật sao? " Ông cau mày, trầm ngâm một lát rồi nghiêm túc hỏi: " Tôi hiện diện thể gặp người đã từng chữa trị cho cậu ấy không? "

Lục Dao mỉm mỉm cười, nhìn sang Tần Chiêu Chiêu, kéo cô đến trước mặt bác sĩ rồi giới thiệu: " Vị cao nhân mà bác sĩ ước mong gặp chính là chị dâu thứ hai của cá nhân tôi đây. "

Kéo xuống để tải chương tiếp
Chương 427/621 • 0%