- Có loại đồ tốt vậy sao?
Đường Tăng cao hứng nói:
- Cần bao nhiêu điểm kinh nghiệm.
- 3000.
- 3000 sao?
Đường Tăng có chút do dự, từng đó cũng không phải số ít đâu.
Mặc dù vậy hắn lại còn thay đổi suy nghĩ một chút, nếu có thể nhìn rõ cấp bậc kẻ địch, thời điểm chiến đấu cũng sẽ có nhận định rõ trong lòng, sẽ không xuất hiện tình huống đánh giá sai nên sẽ không dễ dàng bị lật thuyền trong mương.
Vừa nghĩ vậy, Đường Tăng lại cảm thấy, cực kỳ cần phải sở hữu một cái Thiên Đạo Nhãn Kính như vậy đó.
- Đổi!
Đường Tăng quyết định nói.
- Đinh, đổi đạo cụ - Thiên Đạo Nhãn Kính -, trừ 3000 điểm kinh nghiệm.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Một khắc sau, trong tay Đường Tăng xuất hiện một cái... Kính râm!
- Đây chính là Thiên Đạo Nhãn Kính?
Đường Tăng ngẩn người quả là như thế.
- Đúng do đó như vậy đó.
Hệ thống khẳng định trả lời.
- Không tồi.
Thành thật mà nói, đường tăng đeo kính râm lên, lập tức cảm giác trời đất trước mắt hình tương tự khác trước.
Cụ thể là khác ở chỗ nào thì lại không nói ra được.
Kỳ quái chính là, đây rõ ràng là kính râm, sau lúc đeo lên thì ánh sáng phải tối xuống một chút mới đúng. Nhưng trên thực tế, Đường Tăng cảm giác ánh sáng không có một chút thay đổi nào thật sự là vậy.
- Hả?
Bỗng nhiên, Đường Tăng thấy dưới một cái cây nhỏ xíu cách mấy trăm thước phía trước, có một đoàn quang mang, trong tia sáng kia có ẩn nấp một con tiểu yêu.
Chính là tiểu đệ của Hắc Hùng Tinh đang trong quá trình nấp ở nơi đó.
Không chỉ sở hữu vậy, khi nhìn thấy tiểu yêu kia, trong lòng Đường Tăng tự nhiên biết được thực lực của tiểu yêu đó: cấp 5!
Đường Tăng vội vàng tháo Thiên Đạo Nhãn Kính xuống, thêm lần nữa phát hiện không nhìn trông thấy tiểu yêu, cây nhỏ vẫn là cây bé tí.
Hắn lại đeo kính râm lên, thì một lần nữa thấy được tiểu yêu quả là như thế.
- Hệ thống, thế này là thế nào vậy?
Đường Tăng kinh dị nói.
- Thiên Đạo Nhãn Kính, có thể phân biệt bản chất, sau lúc ký chủ đeo lên nắm giữ thể phân biệt thật giả, phá giải thủ thuật che mắt.
Hệ thống trả lời.
Đường Tăng lập tức hưng phấn, cái này quả thực là không khác gì nhiều so với Hỏa Nhãn Kim Tinh của Tôn Ngộ Không mà.
- Khựa khựa khựa...
Đường Tăng phát ra tiếng cười quái dị, sau đó giơ tay lên, một Chưởng Tâm Lôi đánh ra, lôi cầu mang theo tia chớp bắn về phía cây bé tí kia.
Ầm...
Nơi đó lập tức nổ tung, cây nhỏ bị nổ vụn.
- Ngao...
Thật ra, một con tiểu yêu kêu thảm bay ra ngoài, sau đó chết ngắc.
- Ồ?
Tôn Ngộ Không kinh ngạc nhìn Đường Tăng, hắn đương nhiên cũng nhìn trông thấy con tiểu yêu đã ẩn nấp kia, nhưng loại tiểu yêu mới hóa hình đó, hắn còn không thèm nhìn tới, cho nên mới không thốt lên ra.
Nhìn nhận một cách khách quan, không ngờ rằng, đường tăng lại cũng có thể nhìn thấu thủ thuật che mắt của tiểu yêu kia.
Đồng thời Tôn Ngộ Không cũng vô cùng tò mò với cái kính râm của Đường Tăng, hắn cảm giác kính râm của Đường Tăng đeo lên đặc biệt đẹp trai.
Tiểu Bạch Long cũng có loại cảm giác này.
- Đạt được 100 điểm kinh nghiệm.
Trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở, Đường Tăng vui sướng cười nhẹ toét miệng, sau đó hắn bắt đầu lượn qua lượn một lần nữa trên núi Hắc Phong.
Không lâu sâu, hắn lại tìm thấy một con tiểu kém sức trốn trong một khe đá, thân thể tiểu yêu gần như trong suốt, không khác màu của tảng đá là bao.
Đây là yêu pháp phổ thông của bọn tiểu yêu, chúng nó không có cách nào biến thành vật thể khác, nhưng có được thể lừa qua mắt người bình hay.
Song ở trước mặt Đường Tăng đã đeo Thiên Đạo Nhãn Kính, thì không hiện diện gì có thể giấu quả là như thế.
Phải thừa nhận rằng, - chưởng tâm lôi!
Đường Tăng vỗ xuống một chưởng, lôi cầu mang theo tia chớp đánh xuống.
Ầm...
Nơi đó nổ tung, đá vụn tung tóe, con tiểu yêu kia ngay cả kêu thảm cũng không kêu được, lập tức bị nổ chết.
- Đạt được 100 điểm kinh nghiệm.
Đường Tăng không ngừng cười - hắc hắc -, tiếp tục đi tìm tiểu yêu.
Chỉ là những tiểu yêu còn dư lại đã chạy xa, nửa giờ sau, Đường Tăng từ bỏ việc đuổi giết.
- Sư phụ.
Tôn Ngộ Không vẫn luôn chờ tại chỗ kêu lên.
- Ừ.
Đường Tăng nhìn về phía Tôn Ngộ Không, lập tức biết cấp bậc của Tôn Ngộ Không - cấp 50!
Cấp bậc của Tiểu Bạch Long - cấp 40!