Edit: Cửu Trùng Cát
Cố Ninh nhấn chân ga chạy về phía trước, hướng ra ngoại ô. Cố Ninh bấm điện thoại gọi Triệu Dân:
– “ Hiện tại mình giữ chút việc, chắc không tới kịp, lần sau gặp nhé. ”
Triệu Dân có chút ngoài ý muốn, vừa định hỏi thì đầu dây bên kia đã từng cúp điện thoại. Triệu Dân nhìn di động trong tay nhíu nhíu mày, xảy ra chuyện gì rồi sao? Trong ấn tượng của hắn, Cố Ninh là người luôn có khái niệm thời gian rất mạnh, sẽ không vô duyên vô cớ lỡ hẹn …
Trên đường càng ngày càng ít xe, mặt khác chiếc xe màu trắng kia vẫn tiếp tục bám theo phía sau, khoảng cách giữa hai xe rất gần, Cố Ninh dùng sức nắm chặt tay lái, khớp xương của ngón tay bởi do dùng sức mạnh đột ngột mà trắng bệch, xe Cố Ninh từ từ tăng tốc, đột nhiên không hề báo trước cô đạp phanh thắng gấp. Có thể thấy rằng một giây sau, không ngoài ý muốn, chiếc xe màu trắng ở phía sau phanh lại không kịp, khoảng cách giữa hai xe quá gần cho vì thế trực tiếp tông vào đuôi xe của cố ninh. Cũng may vận tốc của hai chiếc xe cũng xem tương tự không quá nhanh, hơn nữa cả hai người đều có thắt dây an toàn, cho nên không gây ra thương vong gì.
Bạch Thấm dường giống như chưa tỉnh hồn, mất nửa ngày mới lấy một lần nữa tinh thần, chân ả có chút run run, xuống xe, dùng sức gõ cửa kính xe phía trước, hung tợn nhìn Cố Ninh:
– “ Mẹ nó, cô bị bệnh à, sao đột nhiên thắng gấp như thế! ”
Va chạm vừa rồi, dọa ả sợ đến mức hoa dung thất sắc.
Cố Ninh mở cửa xe đi xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Thấm:
– “ Cô đuổi theo tôi, không phải muốn đụng vào cá nhân tôi sao? Nếu cô không dám, như như vậy mình sẽ giúp cho cô! Cảm giác thế nào? Cô không phải muốn giết tôi sao? Không dám động thủ có phải hay không, không bằng để tôi giúp cô một phen nhé! ”
Ánh mắt của Cố Ninh vô cùng lạnh lẽo, giống hệt như một con rắn độc, Bạch Thấm cảm thấy được thập phần không thoải mái, che giấu chột dạ phản bác:
– “ Cô … cô nói hưu thổ lộ vượn gì vậy? ”
– “ Bạch Thấm, cô yên tâm, cho dù tôi nắm giữ chết, thì vẫn có người khác xuất hiện, Bạch Thần Dục anh ta vĩnh viễn cũng không thể thích cô, cô cũng vĩnh viễn không thể vươn tới địa vị Bạch phu nhân đâu, kính hoa thủy nguyệt, anh ta đã sớm thấy rõ khuôn mặt thực của cô rồi, cho nên, những chờ đợi hy vọng của cô đối với anh ta, bất quá chỉ là do một mình cô si tâm vọng tưởng mà thôi. ”
Nói xong, Cố Ninh lại tiến đến phía trước vài bước, ép cả người Bạch Thẩm dán chặt vào thân xe. Không hiểu bởi lẽ sao, từ đáy lòng Bạch Thấm sinh ra một loại sợ hãi, giờ này phút này Cố Ninh giống như đã thay đổi thành một người khác, làm cho ả cảm thấy vừa rất xa lạ mà cũng rất đáng sợ, phảng phất bị Cố Ninh nhìn như do đó, ngay cả hô hấp cũng trở do đó rất khó khăn. Bạch Thấm dán vào thân xe, loại cảm giác lạnh lẽo này xây dựng cho ả có thể bảo trì thanh tỉnh, bởi vì quá khẩn trương, ả há miệng thở từng ngụm một, bị Cố Ninh dùng ánh mắt tương tự vậy nhìn chằm chằm, thế nhưng ả muốn cử động cũng không dám cử động một chút nào.
Cố Ninh cười đến có chút vặn vẹo:
– “ Sao đây, sao cô không mở miệng nói chuyện? ” Dừng một lát, Cố Ninh vươn tay nắm chặt cằm của Bạch Thấm, bàn tay dùng sức đến mức mấy ngón tay trở do đó trắng bệch: “ Có phải cô cảm nhìn thấy vẻ ngoài của bản thân rất xinh đẹp, cho vì vậy thế giới này luôn phải chuyển động quanh cô hay không? Bạch Thấm, nếu như mình phá hủy gương mặt cô thì thế nào nhỉ? Không hiện diện gương mặt này, cô còn có thể vênh váo tự đắc như là vậy nữa không? ”
Sức mạnh của hai người chênh lệch rất lớn, hơn nữa giờ phút này trên người Cố Ninh tản mát ra hơi thở lạnh như băng, khiến Bạch Thấm giống như bị đông cứng lại, nửa điểm cũng không thể phản kháng. Cố Ninh vừa dùng lực trên tay một chút, gương mặt của Bạch Thấm đã dán vào trên cửa xe lạnh lẽo, rốt cuộc ả cũng không chịu nổi, vỡ òa cảm xúc kêu to:
Quả thực, – “ a! Không cần! Nhìn nhận một cách khách quan, cô là kẻ điên! ”
Cố Ninh buông tay ra, Bạch Thấm từ trên thân xe, dần dần trượt xuống trên mặt đất, cả người ả đều hơi hơi run run, giống như là có được một bàn tay vô hình nào đó đột nhiên bóp chặt trái tim của ả, người trước mắt, giống như ác quỷ tới từ địa ngục, khắc sâu hận ý như vậy đến ăn mòn ả, loại hàn khí kia, phảng phất sở hữu thể thẩm thấu vào tận trong xương cốt.
Cố Ninh đánh giá Bạch Thấm từ trên xuống dưới, tóc tai Bạch Thấm hỗn loạn, cả người ngã ngồi dưới đất, vùi đầu xuống hết sức thấp, Cố Ninh cười lạnh một tiếng, không có đỡ người đang ngồi dưới đất dậy, lập tức ngồi trở vào trong xe, điều chỉnh hô hấp lại một chút, lúc này mới khởi động xe chạy trở về.
Sau khi Cố Ninh rời đi, nửa ngày Bạch Thấm mới đứng lên, tay ả run rẩy xoa xoa bắp chân có chút run run, vừa rồi trong nháy mắt, ả thậm chí cảm thấy Cố Ninh thật sự sẽ giết chết ả, ánh mắt của người kia thật sự là quá kinh khủng …
Hận ý và sát ý không thèm che giấu trong mắt, cộng với hàn khí lạnh lẽo quanh thân thực sự khiến người ta phải rùng mình.
Bạch Thấm ngồi trở vào trong xe, run rẩy mở giỏ xách của ả ra, lục tìm di động, bởi do mấy ngón tay không ngừng phát run, ả bấm đi bấm lại 5 – 6 lần, mới có thể tìm đúng dãy số cần tìm. Cám ơn trời đất, dãy số này nửa tháng đều không thể gọi được, thế nhưng hiện tại “ Tích ” một tiếng, đường dây lập tức được nối rồi.
Nhìn nhận một cách khách quan, giọng lên tiếng lạnh lùng của bạch thần dục từ trong ống nghe truyền đến:
– “ Chị đi tìm cô ấy? Hiện tại chị đang ở đâu? Chị muốn tạo ra gì? ”
Bạch Thấm nghe thấy giọng nói của Bạch Thần Dục, trong nháy mắt cảm thấy được bản thân đã được cứu, ả hoàn toàn không có để ý đến giọng điệu phát biểu chuyện không kiên nhẫn và thái độ đè nén cơn giận của Bạch Thần Dục, một giây sau, “ Oa ” một tiếng khóc khổng lồ lên, giọng nói trở nên đứt quãng nghẹn ngào:
– “ Thần Dục … vừa rồi … vừa rồi … Cố Ninh muốn giết cá nhân tôi! Cậu mau tới cứu tôi với! ”
Trong lòng Bạch Thần Dục trầm xuống, không hòa nhã nhíu nhíu mày.
Cố Ninh trực tiếp chạy xe đến xưởng sửa chữa, sau khi đè ép phần lệ khí quanh thân vừa rồi xuống, rốt cuộc cô cũng khôi phục lý trí, cô không ao ước bởi vì người phụ nữ kia mà hủy hoại cuộc sống tốt đẹp đẹp của mình, cô là một công dân tốt luôn chấp hành theo luật pháp. Từ xưởng sửa chữa xe tiến tới ra, di động của cô vang lên. Người gọi tới là Triệu Dân.
– “ Cố Ninh, bên kia cậu xảy ra chuyện gì sao? Sao lại vô duyên vô cớ cho mình leo cây vậy? ”
Triệu Dân vẫn cảm nhìn có chút không yên lòng, cho vì vậy bây giờ mới gọi điện thoại tới hỏi thăm xem sao.
Có một điều đáng chú ý là cố ninh nhàn nhạt đáp:
– “ Không có việc gì đâu, chẳng qua xe của mình xảy ra một ít vấn đề, mình phải mang đi sửa chữa, mới làm xong thủ tục giấy tờ đó. ”
– “ Cậu cực kỳ là lái xe sát thủ quá đi, xe của cậu mới mua được bao lâu hả? Quả thực, cho dù cậu không chịu trách nhiệm với bản thân, cũng không nên liên lụy bắt người ta phải chịu trách nhiệm với cậu a. ” dừng một chút, triệu dân thổ lộ tiếp: “ cậu đang ở đâu vậy? Không phải mang xe đi sửa rồi sao? Mình có lòng từ bi tới đón cậu đây. ”
Rõ ràng là chủ động hy vọng giúp người, tuy nhiên vẫn làm ra vẻ cao cao tại thượng, chẳng qua, Cố Ninh rất quen thuộc với điều này. Bốn mươi phút sau, một chiếc xe sang trọng dừng thêm lần nữa trước mặt Cố Ninh, Triệu Dân mở cửa kính xe ra:
– “ Lên đi, đạo diễn rộng lớn của tôi. ”
Thành thật mà nói, cố ninh mở cửa xe ngồi xuống, lúc này trời đã hoàn toàn tối rồi, đèn đường đã mở, toàn bộ đèn đóm trong thành phố rực rỡ sắc màu. Cố Ninh dựa vào thành ghế trước:
Có thể thấy rằng – “ đưa mình về đi, mình hơi mệt một chút. ”
– “ Ừ, mình trông thấy trạng thái hôm nay của cậu quả thực sự không được thuận lợi, giống giống như lúc nào cũng có thể ăn thịt người ta vậy, đến cùng là ai mạnh mẽ đến thế a? Có thể biến cậu thành ra như vầy? ”
Cố Ninh nghiêng mặt nhìn Triệu Dân liếc mắt một cái, trên người tản ra khí tức người mong muốn sống chớ một lần nữa gần:
– “Sao?”
– “ Coi tương tự mình chưa hỏi gì. ” Thừa dịp trước khi bị ngộ thương, Triệu Dân vội vàng nói, hắn không muốn đứng trước họng súng ăn thiệt thòi, đặc biệt là họng súng của Cố Ninh.
Xe nhẹ nhàng chạy ở trên đường, an tĩnh hồi lâu, Triệu Dân mới mở miệng hỏi:
– “ Đúng rồi, cậu cho mình leo cây, do đó bản thân cậu đã ăn cơm tối chưa đó? ”
Hai người hôm nay nắm giữ hẹn cùng nhau dùng trà chiều sau đó đi ăn uống gì đó.
– “ Còn chưa ăn gì. ” Cô hoàn toàn quên mất chuyện phải ăn cơm thật sự là vậy.
– “ Như vầy đi, mình đưa cậu tiến tới ăn thứ gì đó, ăn xong rồi mình không lâu nữa sẽ đưa cậu về nhà. ”
Cố Ninh ngẩn ra:
– “ Không cần, mình không đói bụng, cậu trực tiếp đưa mình … ”
Lời của cô vẫn còn chưa nói hết, liền bị Triệu Dân dùng thái độ cường ngạnh cắt đứt, thật sự là vậy.
– “ Không đói bụng cũng phải ăn chút gì đó, ba bữa đều phải đúng giờ, giống như vậy mới tốt đẹp cho dạ dày, mình đưa cậu đi ăn gì đó trước vừa. ”
Cố Ninh không có được phản bác lại, tuy rằng chuyện xảy ra vào xế chiều hôm nay, đúng là ảnh hưởng hết sức xấu đến tâm tình và khẩu vị của cô. Hai người ăn cơm xong, Triệu Dân lại đưa Cố Ninh về nhà, đã sắp mười giờ, Cố Ninh xuống xe, tạm biệt với Triệu Dân, còn chưa đi được mấy bước, thì nhìn quan sát dưới lầu của tiểu khu có một chiếc xe đậu sẵn. Cô nhận ra người lái chiếc xe này.
Bạch Thần Dục cũng nhìn thấy Cố Ninh, từ trên xe bước xuống, hắn đi tới trước mặt Cố Ninh, quan sát từ đầu đến chân một phen:
– “ Em vẫn ổn chứ, anh nghe thốt lên xe em cùng với xe của Bạch Thấm xảy ra va chạm, em giữ bị thương ở đâu không? ”
Cố Ninh bất động thanh sắc hất tay của Bạch Thần Dục ra, cất giọng lãnh đạm nói:
– “ Cá nhân tôi không sao, hơn nữa, anh không cần nói với tôi những lời này, hẳn là anh vì thế đi quan tâm đến Bạch Thấm. Tồn tại lẽ chị ta tương đối cần hơn tôi. ”
Bạch Thần Dục ngẩn ra:
– “ Chuyện này là do chị ấy không tốt, anh đã lên tiếng với chị ấy rồi, sẽ không có lần sau. ”
– “ Vậy thì cám ơn anh, Bạch tiên sinh, thời gian không còn sớm nữa, bản thân tôi lên lầu trước. ” Cố Ninh nói xong, cũng không muốn đứng thêm lần nữa, lập tức đi về phía trước.
– “ Ninh Ninh. ”
Nghe thấy có người gọi mình, Cố Ninh dừng chân đứng một lần nữa, một giây sau, thì cô nghe thấy giọng thổ lộ ở phía sau của Bạch Thần Dục truyền đến:
– “ Lần đó, em vừa mới thổ lộ với anh … em từng bởi vì anh mà … ” Phát biểu tới đoạn này, Bạch Thần Dục dừng lại tuyệt đối lâu, mới có thể tiếp tục nói tiếp: “ Gần đây anh vừa nằm mơ vô cùng nhiều, loại cảm giác này, phảng phất như giấc mơ quả thật trước đây đã từng tồn tại, mọi chuyện chân cực kỳ đã từng xảy ra, người trong giấc mơ đó, chính là em và anh, bằng không sao có thể có cảm nhận chân thật tựa như vậy? Thành thật mà nói, anh mơ trông thấy chúng ta kết hôn với nhau, anh còn mơ quan sát em gặp tai nạn xe qua đời, mấy chuyện này, có phải thật như vậy hay không? ”
Rốt cuộc, hắn vẫn đem câu hỏi phức tạp nhất trong suy nghĩ của hắn nói thẳng ra, tuy rằng, hắn cũng không biết đến cùng bản thân hắn đang trông chờ đáp án gì từ phía Cố Ninh, là khẳng định hay là phủ định?
Cố Ninh quay đầu lại, nhìn ánh mắt phức tạp của người đàn ông phía sau, giọng nói nhàn nhạt:
– “ Như anh nói, đây chẳng qua là giấc mơ mà thôi, Bạch tiên sinh, giấc mơ và hiện thực làm sao có thể nhập làm một? ”
Bạch Thần Dục nghe Cố Ninh nói xong, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, hiện diện chút lung lay sắp đổ, hắn tiến lên bắt được cánh tay Cố Ninh:
– “ Anh không tin, em gạt anh, anh biết những việc kia không phải chỉ là giấc mơ, vì sao em không chịu thừa nhận? ” chẳng còn gì để bàn cãi.
Vì sao Cố Ninh lại muốn phủ nhận quá khứ của bọn họ, tuy rằng những việc trong quá khứ từng không tốt đẹp đẹp.
– “ Nếu chẳng khác gì trong lòng anh đã xác định được đáp án, cần phải gì phải tới hỏi tôi? Dù sao câu trả lời của tôi đều không quan trọng. ” Dừng một chút, Cố Ninh lên tiếng tiếp: “ Có được phải là mơ hay không, thì giữ quan hệ gì, chung quy đó đã là chuyện rất lâu trước kia, con người sống ở đời phải luôn nhìn về phía trước, không hiện diện khả năng ở cùng một chỗ té ngã đến 2 lần, Bạch tiên sinh, chẳng lẽ anh không hiểu đạo lý này sao? ” là điều không thể phủ nhận.
Ánh mắt của Bạch Thần Dục bình tĩnh nhìn Cố Ninh, nói:
– “ Chúng ta có thể kết hôn như trong giấc mơ của anh, anh sẽ đối xử với em thật tốt, anh chẳng bao lâu nữa sẽ đối tuyệt vời với em cả đời này. ”
Có một điều đáng chú ý là cố ninh rút tay mình về, không liếc nhìn vẻ bi thương thoáng qua trong mắt bạch thần dục, lạnh lùng đáp:
– “ Bất kể là thật hay giả, là mộng hay là hiện thực, tôi đều không ước mong quay đầu một lần nữa nữa, một kiếp này 3 lần chết, cá nhân tôi không thể thừa nhận nổi, ai có thể hứa hẹn cho ai cả một đời được đâu? ”
Trong lòng Bạch Thần Dục thập phần thê lương, giọng điệu hạ thấp rất nhiều:
– “ Em muốn thế nào mới có thể tha thứ cho anh? ”
– “ Tôi không bao giờ muốn có bất kỳ liên quan gì với anh, tha thứ hay không tha thứ, nhắc đến có ích gì. ” Dừng một chút, Cố Ninh lạnh lùng bật cười thành tiếng: “ Anh cứ thúc ép từng bước tương tự vậy, thì ra là muốn ép cá nhân tôi tha thứ cho anh, đối với anh mà thốt lên việc này có khác biệt gì? Nếu nói như là vậy, vĩnh viễn tôi cũng sẽ không tha thứ cho anh. ”
Bạch Thần Dục bước lùi một bước, thân thể giữ chút lung lay sắp đổ, hắn giương mắt lên nhìn, lại phát hiện khóe mắt Cố Ninh ẩn nhẫn một dòng lệ, đè nén một giây, Cố Ninh đem lệ nơi khóe mắt nhất nhất đè ép trở về, sau đó vẻ mặt khôi phục lạnh lùng. Hắn nghĩ, ngay cả bi thương Cố Ninh cũng không chịu để cho hắn nhìn quan sát, vô cùng sự là hận hắn rất sâu.
Phải thừa nhận rằng, – “ bạch thần dục, anh buông tha tôi đi, cũng là buông tha cho chính mình, tôi van xin anh đấy, những gì xảy ra trong quá khứ cá nhân tôi đã không còn muốn truy cứu nữa, cũng không muốn tiếp tục hồi tưởng lại thực hiện gì, giả sử như anh từng cảm thấy có lỗi với tôi, dù chỉ mỗi một giây thôi, tôi xin anh, hiện tại buông tay bước. ”
Bạch Thần Dục nhìn Cố Ninh, trong lòng tràn ngập một loại bi thương khó diễn tả bằng lời, cỡ nào châm chọc, Cố Ninh chẳng những không cho hắn nhìn nhìn thấy bi thương, bây giờ còn van xin hắn, van xin hắn hãy buông tay …
Giờ phút này, rốt cuộc hắn cũng hiểu rõ, có lẽ Cố Ninh đã từng không bao giờ nguyện ý quay đầu lại nhìn hắn một chút, tình yêu của hai người đã sớm chết héo trong trứng nước từ rất lâu phía trước, khi còn chưa nảy sinh cũng đã bị bóp chết.
– “ Anh biết. ”
Hắn không cam lòng giống như vậy, rõ ràng người làm sai cũng là người trong giấc mơ kia mà thôi, vì sao hậu quả một lần nữa kéo đến trên đầu hắn, bắt hắn phải thừa nhận, dẫu vậy ngoại trừ không cam lòng, hắn còn sở hữu thể làm thế nào? Bất luận ra sao, Cố Ninh đều không chịu cho hắn một cơ hội. Đơn giản là mãi cho đến vào thời điểm người đã đi rồi, bạch thần dục mới lấy lại tinh thần. Hắn từ từ trở về nhà, từng bước một, tâm cũng từng chút một héo tàn, giống tựa như có một con dao bén nhọn cắm phập vào ngực, vốn dĩ bởi vì đau chết lặng, sở hữu chút không hiện diện cảm giác gì, nhưng mà hiện tại, dao lại bị một lực khổng lồ từ từ nhấn sâu, máu theo miệng vết thương ồ ạt chảy ra, miệng vết thương cũng đau đến không chịu được. Giờ phút này hắn nghĩ, hắn đã làm mất thứ trân quý nhất rồi, rốt cuộc không tìm về được nữa. Thế nhưng mà, kỳ thật như vậy cũng tốt, mất thì mất đi. Từ nay về sau, hắn không còn yêu cũng không còn hận, những cảm xúc kia, đã đi theo người nọ quay đầu rời khỏi hắn, vĩnh viễn sẽ biến mất, hắn không bao giờ còn bị ảnh hưởng bởi những nhân tố không thể xác định nữa … là điều không thể phủ nhận.
Không phải ngẫu nhiên mà nhưng mà nguyên nhân là do sao, ngực hắn lại trầm mặc như vậy, bạch thần dục sờ sờ chất lỏng nơi khóe mắt mình, ngẩng đầu nhìn lên, thì ra là trời mưa …
Cố Ninh từ công ty trở về, mệt mỏi dựa vào thành sô pha, ngồi chưa được 2 giây, cô lại chuẩn bị tinh thần, nhấc đồ ăn với mục đích trên bàn, đi về hướng nhà bếp. Gần đây công việc ở công ty rất bận rộn, cô không thể không chuẩn bị tinh thần ứng phó, hơn nữa, gần đây Bạch Thần Dục càng ngày càng chăm đơn thuần về nhà ăn cơm, từ ngẫu nhiên không thấy mặt mũi dần dần biến thành trước nay không vắng mặt, được rồi, điểm này làm cho cô quả thực thụ sủng nhược kinh. Trong lòng Cố Ninh tính toán, chẳng lẽ gần đây tài nấu nướng của mình tăng cấp rồi sao, đã có thể so sánh với đầu bếp nhà hàng 5 sao rồi ư?
Được rồi, cô cảm thấy bản thân đã nghĩ quá nhiều … Bạch Thần Dục trước đây đã ăn chán những món ăn ngon tinh xảo bên ngoài, ngẫu nhiên ao ước thay đổi khẩu vị, ăn món ăn gia đình, cách lý giải tựa như do đó hình tựa như không sai biệt lắm là điều hiển nhiên. Bởi vì vậy, cho dù Cố Ninh giữ bận rộn công việc ở công ty đi đến chăng nữa, vẫn cứ sẽ đúng giờ trở về, tâm tình khoái trá làm tốt đồ ăn, sau đó đợi Bạch Thần Dục trở về. Lúc ở công ty bận rộn đến mức chân không chạm đất, cô còn có thể thừa dịp thời gian đóng dấu tài liệu, suy nghĩ một chút xem buổi tối nên nấu món gì cho ngon …
Được rồi, cô cảm thấy được bản thân mình có chút bất trị …
Lúc Cố Ninh vừa đem món ăn cuối cùng bưng lên bàn, cửa liền vang lên một tiếng, Bạch Thần Dục trở về. Bốn mặn một canh, kỳ thật hai người ăn có chút nhiều, nhưng trong trường hợp làm quá ít, Cố Ninh sợ Bạch Thần Dục cảm thấy không đủ màu sắc, còn nữa, đặt ở trên bàn cũng không được dễ nhìn cho lắm. Bạch Thần Dục vẫn luôn trầm mặc ăn cơm như cũ, hắn giương mắt, nhìn nhìn Cố Ninh đang chăm chú nhìn mình, hắn sửng sốt, cất giọng trầm lạnh hỏi:
– “ Sao bởi vậy? ”
– “ Không … Không có gì. ” Cố Ninh vội vàng cúi mặt xuống chén cơm, tiểu tử này, cho dù đã ngồi cùng bàn ăn cơm chung rất nhiều lần, cô vẫn tiếp tục sẽ bị gương mặt này thực hiện cho ngây dại, ngay cả ăn cơm cũng có thể xinh xắn tương tự một bức họa.
Khóe môi Bạch Thần Dục cong cong:
– “ Trên mặt em dính cơm kìa. ”
– “ A? ” Mặt Cố Ninh trong nháy mắt hồng rực lên, quá mất mặt mà! Cô sờ trái sờ phải, cũng không có đụng đến hột cơm nào, lúc này, ánh sáng trước mắt không biết sao một lần nữa tối xuống, Cố Ninh ngẩng đầu, thì nhìn thấy Bạch Thần Dục không biết vào lúc nào đã đứng trước mặt mình.
Bạch Thần Dục vươn tay, bỏ đi hạt cơm dính trên mặt Cố Ninh rồi nói:
– “ Tốt rồi. ”
Hơi lạnh từ ngón tay hắn truyền đến, khiến cho mặt của Cố Ninh càng thêm đỏ bừng, ngay cả hai bên tai đều lộ ra hồng nhạt, đột nhiên cô đứng lên, không tim không phổi trốn ra phía sau người đàn ông chuẩn bị hôn lên giữa làn tóc mình.
– “ Cái đó … em ăn no rồi … em bước tới rửa chén! ” Sau đó chạy trối chết.
Bạch Thần Dục nhìn cảnh trong phòng bếp, lại nhìn lại chiếc hộp tinh xảo trong tay, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt hộp, đây là buổi chiều hắn cố ý chọn lựa, không biết vì sao thì hắn đã mua trở về. Hôm nay trợ lý của hắn xin phép nghỉ sớm, phát biểu là lễ tình nhân, ao ước tan tầm sớm một chút. Từ công ty lái xe bước tới ra, lúc hắn đi đến ngang qua một cửa hàng bán đồ trang sức, nhìn băng rôn treo phía ngoài chúc mừng ngày Lễ tình nhân, không biết hắn đang trong quá trình mang tâm tư gì trong lòng, đột nhiên ngừng xe lại, sau đó mạc danh kỳ diệu mua lễ vật cho Cố Ninh.
Bạch Thần Dục đi đến vào phòng bếp, đúng lúc này di động của hắn đột nhiên vang lên, Bạch Thần Dục dừng chân đứng lại, nhìn cuộc điện thoại đến không đúng lúc này, nhíu nhíu mày, dừng lại 2 giây sau đó ấn nút nghe.
Cố Ninh từ phòng bếp đi ra, nhìn người vừa cúp điện thoại hỏi:
– “ Sao như thế? ”
– “ Bạch … Trong công ty sở hữu chút việc, tôi phải đi ra ngoài một lát. ”
Không nhận biết vì sao, hắn lại nói dối, bởi bởi hắn biết, Cố Ninh trong tương lai sẽ không vui khi nhìn thấy hắn bởi vì nhận một cuộc điện thoại của Bạch Thấm mà đi ra ngoài.
Cố Ninh nhìn nhìn ngoài cửa sổ, lúc này sắc trời đã tối hẳn, cô nghĩ, người này, quả nhiên là cuồng công việc. Cố Ninh chạy lên lầu cầm một cái áo khoác, vội vàng chạy xuống đưa cho Bạch Thần Dục, lên tiếng:
– “ Em xem dự báo thời tiết, tối hôm nay chắc sẽ đổ mưa, anh mặc theo áo khoác đi, còn nữa, nhớ lái xe cẩn thận, sớm trở về một chút. ”
Bạch Thần Dục kinh ngạc nhìn Cố Ninh, Cố Ninh nhìn thấy có chút không được tự nhiên, trong lòng tràn đầy thấp thỏm hỏi:
– “ Trên mặt em tồn tại phải có gì lạ hay không? ”
Chắc không phải dính hạt cơm hay gì đó chứ … điều này thật rõ ràng.
– “ Không nắm giữ. ” Bạch Thần Dục nhận lấy áo khoác trong tay Cố Ninh, hạ giọng thổ lộ:
– “ Em chờ tôi, tôi lập tức sẽ trở về. ”
– “ Hả? À, được. ”
Chờ đến lúc Bạch Thần Dục lái xe đi ra ngoài, Cố Ninh ngồi một mình trên sô pha, trên bàn trà là dĩa trái cây vừa mới cắt gọt tinh xảo, nguyên nhân là do để xinh đẹp mắt, cô đã phải mất rất nhiều công sức để bày biện trang trí, sớm ý thức Bạch Thần Dục phải đi ra ngoài, cô chỉ mỗi cần thiết cắt gọt qua loa là được rồi.
Cố Ninh thở dài, hôm nay mặc dù là lễ tình nhân a, nhưng mà đối với người phụ nữ đã kết hôn như cô mà nói thì có quan hệ gì đâu, sao Bạch Thần Dục có thể giữ cảm tình với cô được chứ, là do cô trước đây đã suy suy xét quá nhiều, tồn tại lẽ cô có thói quen chờ đợi Bạch Thần Dục trở về, sau đó thực hiện cho bản thân sản sinh ảo giác …
Cố Ninh không yên lòng xem TV một lát, lúc này, di động đột nhiên vang lên, người gọi tới là Bạch Thấm. Cố Ninh ấn phím nghe:
– “ Bạch tiểu thư, chị có chuyện gì không? ”
– “ Cố Ninh, hôm nay Thần Dục giữ nói gì với cô không? ”
– “ Nói gì là nói gì? ” Cố Ninh tồn tại chút không hiểu rõ.
– “ Như vậy cậu ấy giữ đưa gì cho cô hay không? ”
– “ Không hiện diện. ” Dừng một chút, Cố Ninh lại hỏi: “ Bạch tiểu thư, chị có chuyện gì không? ”
Tuy rằng cô và Bạch Thần Dục là vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng bản thân cô vẫn tiếp tục tự mình hiểu lấy, đối với Bạch Thấm vừa lễ phép vừa khách khí là điều không thể phủ nhận.
– “ Cô ra ngoài một chuyến đi. ” Người đầu dây bên kia thổ lộ như là như vậy.
Cố Ninh đứng lên di chuyển bên cạnh cửa sổ, hiện tại bên ngoài trời đã từng bắt đầu mưa, lúc này kêu cô đi ra ngoài là có chuyện gì chứ?
– “ Cô ra ngoài đi đến, mình có vật muốn đưa cho cô. ” Bạch Thấm cất giọng lạnh lùng nói tiếp.
– “ Vậy được rồi, Bạch tiểu thư đang ở đâu? ”
Bạch Thấm báo một địa điểm, đó là một nơi ở ngoại ô rất xa nơi đây, mưa lớn giống như bởi vậy, bên ngoài trời lại còn tối đen tựa như mực, chẳng lẽ quả vô cùng xảy ra chuyện gì rồi sao?
Cố Ninh lái xe ra ngoài, vốn dĩ cô khát khao gọi điện báo cho Bạch Thần Dục biết một tiếng, song cô nghĩ có lẽ Bạch Thần Dục hiện tại đang phát ngôn chuyện điện thoại, cho cho nên không cô dẹp đi phần tâm tư này.
Dù sao cũng sẽ trở về rất nhanh thôi.
Đến nơi hẹn, Cố Ninh ngừng xe lại, rút điện thoại gọi cho Bạch Thấm, nơi này ngay cả bóng quỷ cũng không nhìn đâu, Bạch Thấm ở trong này làm chi? Cố Ninh mơ hồ cảm thấy có chút không đúng lắm. Cố Ninh gọi 5 lần, điện thoại đều không kết nối được, lúc cô chuẩn bị gọi đến cuộc thứ 6, điện thoại của Bạch Thấm gọi một lần nữa cho cô là điều không thể phủ nhận.
– “ Alô, Bạch tiểu thư, tôi đến nơi rồi, chị đang ở đâu thế nên? ”
Bạch Thấm không đáp lại, ngược lại đổi chủ đề hỏi:
– “ Cố Ninh, gần đây Bạch Thần Dục có phải đặc biệt thường xuyên về nhà hay không? Hôm nay có phải cậu ấy cũng về nhà ăn cơm hay không? ”
Tuy rằng Cố Ninh cảm quan sát đối phương giữ chút mạc danh kỳ diệu, nhưng vẫn thành thực sự trả lời:
– “ Ừ, anh ấy ăn cơm ở nhà, sau đó thì nhận điện thoại, nói là công ty có việc sau đó đi ra ngoài rồi. ” thật sự là vậy.
– “ Công ty nắm giữ việc? ” Sắc mặt Bạch Thấm ảm đạm thêm vài phần: “ Tháng này có phải cậu ấy đều trở về nhà ăn cơm không? ”
– “ Ừ, có thể anh ấy cảm thấy chán thức ăn ở bên ngoài rồi. ” Dừng một chút, Cố Ninh lại hỏi: “ Bạch tiểu thư, chị đang ở đâu vậy? Cá nhân tôi còn phải trở về, Thần Dục kêu tôi đợi anh ấy … ”
Cố Ninh còn chưa nói dứt câu, bên kia đã cúp điện thoại.
Bạch Thấm đậu xe ngay ở một khúc cua gần đó, bởi bởi mưa cực kỳ lớn, đối phương lại không mở đèn xe, cho nên Cố Ninh không nhìn thấy được.
Bạch Thấm nhìn chiếc xe ở phía trước, tay gắt gao nắm chặt tay lái, gần đây ả hẹn Bạch Thần Dục ra ngoài, thái độ của Bạch Thần Dục đều khác thường xuyên từ chối, thậm chí trong khoảng thời gian này, đối phương không hề chủ động gọi điện thoại cho ả. Thái độ của Bạch Thần Dục càng ngày càng trở nên lãnh đạm, xa cách, ả hiện diện thể dễ dàng nhận nhìn thấy, bên cạnh Bạch Thần Dục không xuất hiện đàn bà lạ, ả suy nghĩ rất lâu, người duy nhất có thể hoài nghi chính là Cố Ninh, mãi cho đến hôm nay ả tỏ thái độ cường ngạnh kêu Bạch Thần Dục ra ngoài, rốt cuộc mới có thể xác định phần nghi ngờ này.
Lúc hai người gặp mặt, Bạch Thấm sử dụng một thủ đoạn nho nhỏ nhắn, Bạch Thần Dục đi toilet xử lý vết cà phê ả không cẩn thận làm đổ lên người hắn, Bạch Thấm từ trong túi áo khoác của Bạch Thần Dục tìm được một cái hộp quà, lúc nhìn thấy chiếc hộp này, ả mới nhẹ nhàng thở ra. Bạch Thấm vội vàng mở hộp quà, bên trong là một chiếc lắc tay hết sức tinh xảo, ả lấy ra đeo thử, thực thi cho ả ngoài ý muốn là, bản thân thế nhưng không thể mang vừa, nói cách khác, đây không phải là thứ mà Bạch Thần Dục chuẩn bị cho ả, Bạch Thần Dục không tồn tại khả năng nhớ sai độ to nhỏ của tay ả!
Ánh mắt của Bạch Thấm tối sầm lại, bất động thanh sắc bỏ chiếc hộp về vị trí cũ. Bạch Thần Dục từ phòng vệ sinh đi ra, quả nhiên tâm thần không yên, sốt ruột cũng rời bước. Sau lúc Bạch Thấm mắt lạnh nhìn người bỏ đi đến, cầm lấy di động bấm số gọi cho Cố Ninh. Cố Ninh … Ả nhớ lại cuộc hôn nhân giữa Cố Ninh và Bạch Thần Dục, đó chính là một trò cười nhẹ, ả chưa từng để ở trong lòng.
Trước khi Bạch Thần Dục kết hôn với Cố Ninh, luôn luôn luôn ám chỉ với ả, ả đều giả vờ không biết, có lẽ là Bạch Thần Dục đã từng quá phiền chán phải dây dưa với ả, cho nên mới tùy tiện kết hôn với một người phụ nữ xa lạ chính là thế. Thành thật mà nói, vốn dĩ bạch thấm tuyệt đối khiếp sợ, cho đến khi cố ninh tuyên bố cho ả biết, hôn nhân của hai người bất quá chỉ mỗi là một bản hiệp nghị.
Cố Ninh không nắm được vì sao Bạch Thần Dục thêm lần nữa kết hôn với mình, nhưng mà ả thì biết, sau khi nhận ra sự hết sức đằng sau cuộc hôn nhân của Cố Ninh, ả lập tức buông xuống lo lắng, cho dù Bạch Thần Dục nắm giữ kết hôn với phụ nữ khác thì thế nào? Chỉ cần thiết ả đồng ý, người kia vẫn còn thuộc về ả.
Nhưng hiện tại hết thảy đều trở nên bất đồng như vậy đó.
Trong mắt Bạch Thấm đều là không cam lòng, ả nhìn trước xe phía trước, nhấn mạnh chân ga. Ả không thể để mà cho người đàn bà bụng dạ khó lường kia cướp dịch chuyển hết thảy những thứ vốn thuộc về ả.
Cố Ninh nhìn điện thoại bị cúp ngang, cũng cảm thấy có chút không thích hợp, lúc cô chuẩn bị lái xe trở về, lúc này, đột nhiên từ chỗ rẽ phía sau xông ra một chiếc xe, nhắm thẳng về hướng xe cô! Cố Ninh còn chưa kịp phản ứng thì phía sau xe đã bị đẩy mạnh một cái, cô nắm chặt tay lái, đạp chân ga, chiếc xe phía sau vẫn đuổi theo sát không chịu buông tha, ý định quá rõ ràng! Chiếc xe kia, hy vọng ép xe cô đến vách núi gần đó! Trước lúc xe lao khỏi vách núi, Cố Ninh từ kính chiếu hậu nhìn quan sát được biểu tình dữ tợn trên mặt của Bạch Thấm.
Cố Ninh lấy lại tinh thần, từ bên cửa sổ đi tới trên sô pha ngồi xuống, bên ngoài không biết từ lúc nào đã bắt đầu đổ mưa, giống như đêm hôm đó, dưới lầu Bạch Thần Dục đã lái xe đi mất … Cô suy tư, sau cơn mưa nhất định bầu trời trong tương lai sẽ sáng trong hơn.