Hiện tại Triệu Phong đã đến thời khắc mấu chốt trùng kích Thần Chủ Nhị Trọng Thiên chẳng còn gì để bàn cãi. Nếu đột phá tại thời điểm mấu chốt này, rõ ràng là có hết sức nhiều nhân tố phi thường xuyên không xác định, tuy nhiên Triệu Phong vẫn cứ lựa chọn lập tức đột phá. Một khi thành công đột phá, thực lực của hắn sẽ đề thăng thực sự lớn, đến lúc đó ứng phó với Thiên Cơ Tộc cùng Huyễn Thần Thánh Địa liền dễ dàng hơn rồi. Huống hồ, hiện tại Thiên Cơ Tộc đang bận chém giết với Huyễn Thần Thánh Địa.
Oanh! Phanh! Oành!
Vô số thanh âm nổ mạnh chẳng khác gì lôi đình chấn động không ngừng quanh quẩn Thần Quốc. Nhưng cỗ phong bạo đáng sợ này một lần nữa không có một chút ảnh hưởng đối với những kẻ đang lâm vào trong Ác Mộng Vô Tận kia.
Đơn giản là lúc này, hai gã thần chủ của huyễn thần tộc đang áp dụng sách lược phòng thủ. Tuy rằng hiện tại bọn chúng không có khả năng đạt được Thần Mâu thứ chín, nhưng cũng không thể để mà cho Vũ Lưu Bình hủy diệt hắn. Không chỉ mỗi U Vân Thần Vương đang trong quá trình nhanh chóng chạy tới, mà những thành viên Huyễn Thần Thánh Địa khác ở trong Xích Tinh Vực vẫn đang cấp tốc tập trung lại, hội tụ tới chỗ này. Chỉ yêu cầu duy trì cục diện này thêm một khoảng thời gian nữa, phần thắng của Huyễn Thần Thánh Địa vẫn như cũ là tuyệt đối lớn. Hơn nữa, bản thân Huyễn Thần Tộc cũng sở trường tốc độ, sau khi thay đổi sách lược, hai người ngược thêm lần nữa có được thể kềm chế Vũ Lưu Bình.
Nhìn nhận một cách khách quan, - trầm ngâm muốn quấn lấy lão phu sao?
Vũ Lưu Bình không khỏi cười nhạt một tiếng, huy động Mảnh vỡ Tổ khí. Nếu nói chính xác thì, đạo hư ảnh thần ma hồng sắc kia cũng làm ra động tác đồng dạng, trong tay cũng đánh ra một mảnh tàn ảnh kim sắc, khoẻ mạnh mẽ rạch ra một cái. Một đạo đao phong kim sắc khí phách lẫm lẫm nhất thời chém thẳng ra.
Lần này, Vũ Lưu Bình dưới trạng thái thôi động huyết mạch Thần Võ Tộc, sử dụng Mảnh vỡ Tổ khí công kích. Một kích này nhìn giống như đơn giản, nhưng lại còn sở hữu ý cảnh vô cùng cao thâm, ẩn chứa lực lượng đáng sợ.
- Phòng thủ!
Huyễn Thải Thần Chủ khẽ quát một tiếng, tinh thể hàn băng trong tay đồng dạng rạch mạnh một cái, phóng xuất ra một tầng băng hàn phong bạo như vậy đó. Lão bà mái tóc xanh lục cũng thiêu đốt Thần lực, thôi động Bí pháp. Mặt đất phía dưới đột nhiên sinh trưởng ra vô số đạo dây leo to to lớn vô cùng, vặn vẹo về phía trước, ngăn cản ngay trước mặt các nàng.
Đạo băng hàn phong bạo kia thổi quét tới đám dây leo to lớn bốn phía, dần dần đông cứng chúng lại. Huyễn Thải Thần Chủ không phải để mà cho công kích của mình đánh tan công kích của Vũ Lưu Bình, mà là kết hợp thứ đó với Bí thuật phòng ngự của lão bà mái tóc xanh lục, tăng cường năng lực phòng ngự. Dù sao bản thân nàng cũng không am hiểu Pháp tắc Băng hệ, công kích do nàng dùng Mảnh vỡ Tổ khí thi triển ra không thể nào so sánh được với Vũ Lưu Bình.
Oanh phanh!
Đạo đao phong kim sắc kia phát ra kim quang sáng ngời, trong nháy mắt đã chém lên trên tầng dây leo băng tinh, chấn lên một tầng mảnh vỡ hàn băng. Trong khoảnh khắc, đạo đao phong kim sắc kia đã lập tức tiến vào trong đó, mặc dù vậy uy năng lại còn dần dần giảm xuống. Thành thật mà nói, cuối cùng, đến khi vật đó xỏ xuyên qua tầng dây leo băng tinh, uy lực đã toàn bộ tiêu mất.
Phải thừa nhận rằng, trong lòng hai gã thần chủ tam trọng thiên vẫn còn sợ hãi. Đối mặt với một kích này của Vũ Lưu Bình, các nàng đơn độc một mình tuyệt đối khó có thể đón đỡ nổi.
- Đón đỡ được thì làm được gì?
Vũ Lưu Bình cười mỉa mai một tiếng.
Ánh mắt hai gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên Huyễn Thần Tộc ngưng đọng, cảm giác thấy hiện diện gì đó không đúng. Đột nhiên, các nàng chợt cảm giác được một cỗ Thần lực ba động cường đại.
Ông oanh!
Trên chiếc Chiến hạm màu xám, đám trận pháp cùng văn tự, đồ án Thiên Cơ Tộc bốn phía tòa pháo đài kim hoàng sắc kia chợt phát ra một tầng quang trạch sáng ngời thật sự là vậy. Họng pháo kim sắc kia hiện đang chỉa thẳng về phía Huyễn Thải Thần Chủ cùng lão bà mái tóc xanh lục, đồng thời cũng tản mát ra một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm.
- Không tốt! Là Vẫn Thần Pháo!
Sắc mặt Huyễn Thải Thần Chủ khẽ biến. Uy lực của Vẫn luôn Thần Pháo tương đương với một kích toàn lực của Thần Chủ Tam Trọng Thiên, hơn nữa phạm vi lại vô cùng rộng lớn, căn bản khó nắm giữ thể né tránh.
- Giết!
Đúng lúc này, Vũ Lưu Bình cũng hét lớn một tiếng, đạo hư ảnh Thần Ma hồng sắc kia nhất thời phóng xuất ra chiến ý khôn cùng, xông thẳng về phía trước. Cỗ chiến ý khổng lồ kia phối hợp với lực lượng ý chí linh hồn, hình thành nên một cái hư ảnh cự chuy khổng lồ, chém thẳng xuống.
Oanh phốc!
Dưới sự oanh kích của một chùy này, linh hồn cùng Thần thể của hai gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên mạnh mẽ chấn động, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi. Đúng lúc này, Vẫn Thần Pháo ở phương xa đột nhiên phát động, một đạo quang thúc bạch tinh khổng lồ hết sức nhanh bắn thẳng về phía hai người.
Hai gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên vội vàng thi triển chiến kỹ phòng ngự, nhưng đạo Thần lực trùng kích khổng lồ kia vẫn luôn chẳng khác gì cũ đánh các nàng bay ra xa mấy trăm dặm. Hai người lập tức lập cập bò lên, thân thể chật vật, Thần thể rách nát, sắc mặt tái nhợt.
Bên kia, các thành viên còn lại còn của Huyễn Thần Thánh Địa liên tiếp bại lui dưới tay các thành viên Thiên Cơ Tộc, gặp phải thương vong thảm trọng. Huyễn Thần Tộc bình thường xuyên quỷ kế đa đoan, sở trường ngụy trang, nhưng cuối cùng vẫn luôn thua trong tay Thiên Cơ Tộc!
- Trước giết chết các ngươi!
Trong mắt Vũ Lưu Bình lóe lên quang mang lãnh lệ, lao thẳng về phía hai gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên của Huyễn Thần Thánh Địa. Mặc dù vậy đột nhiên, hắn chợt cảm giác được một cỗ khí tức không tầm thường, không khỏi xoay người lại, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong.
- Khí tức của kẻ này so với vừa rồi đã tăng mạnh lên tuyệt đối nhiều!
Vũ Lưu Bình lẩm bẩm một câu. Triệu Phong vừa mới rơi vào trong mộng cảnh Ác Mộng Vô Tận, xây dựng sao tồn tại thể xuất hiện loại hiện tượng này? Song rất nhanh, Vũ Lưu Bình đã phát hiện giữ chút không đúng. Không phải ngẫu nhiên mà đổi lại là thần chủ nhất trọng thiên đỉnh phong bình thường xuyên, lúc này vẫn còn bị ác mộng vô tận vây khốn ngược lại cũng bình thường, nhưng loại chuyện này phát sinh trên người thần mâu thứ chín liền không bình thường xuyên rồi.
Vũ Lưu Bình đột nhiên dừng lại, khiến cho đám người Huyễn Thải Thần Chủ nhất thời cũng chú ý tới Triệu Phong.
- Tiểu tử kia đang giả vờ bị vây trong Ác Mộng Vô Tận sao? Nhưng sự thật ra là đang ở đó xem kịch vui à?
Huyễn Thải Thần Chủ cũng liếc nhìn Triệu Phong một cái. Đương nhiên, nàng không cho là Triệu Phong làm như vậy không lâu nữa sẽ tồn tại tác dụng gì, chỉ là chết sớm hay là chết chậm hơn một chút mà thôi.
- Trước giết ngươi vừa mới!
Ánh mắt Vũ Lưu Bình lóe lên một tia tàn khốc, xoay người phóng thẳng về phía Triệu Phong. Chẳng nắm được tại sao, trong lòng hắn đột nhiên nắm giữ một loại cảm giác, nếu lúc này hắn không diệt trừ Triệu Phong, sẽ phát sinh chuyện bất lợi. Bởi như thế, hắn lựa chọn ưu tiên giết chết Triệu Phong trước.
Mắt thấy Vũ Lưu Bình đã phóng tới tới gần Triệu Phong, hư ảnh Thần Ma hồng sắc khổng lồ trong thiên địa kia cũng phóng xuất ra một cỗ sát ý cực kỳ đáng sợ.
- Triệu huynh, ngươi tiến hành sao do đó?
Phương xa, trong lòng Tân Vô Ngân cũng vô cùng gấp gáp. Theo lý thuyết, Triệu Phong không có khả năng bị Ác Mộng Vô Tận vây khốn thời gian dài như như vậy có thể dễ dàng nhận thấy. Những hậu duệ Quang Tộc còn lại cũng lộ ra thần sắc lo lắng. Quả thực, duy chỉ có mấy phân thân của triệu phong cùng với tiểu tặc miêu, sắc mặt vẫn như cũ tương đối lãnh tĩnh, trong mắt chợt lóe lên một đạo tinh quang nhàn nhạt.
Đúng lúc này, trong Thần thể đang yên lặng của Triệu Phong chợt bộc phát ra một đạo lưu quang hỗn loạn cùng lực lượng Pháp tắc Không Gian cường đại. Mà Triệu Phong cũng đột nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm về phía Vũ Lưu Bình, thần sắc lạnh nhạt.
- Tu vi của ngươi … là điều hiển nhiên.
Vũ Lưu Bình nhất thời sửng sốt. Trước đây vừa mới giao thủ với Triệu Phong, hắn có thể xác định, tu vi Triệu Phong hiện tại so với vừa rồi vừa cường đại hơn tuyệt đối nhiều.
- Pháp tắc Tiểu thành! Thần Chủ Nhị Trọng Thiên?
Phương xa, Huyễn Thải Thần Chủ cùng lão bà mái tóc xanh lục cũng mở to nhãn mâu, hoài nghi có phải chính mình đã từng nhìn lầm rồi không. Trước đây, Triệu Phong còn lâm vào Ác Mộng Vô Tận, kết quả sau khi hắn tỉnh lại, trái lại đã đột phá Thần Chủ Nhị Trọng Thiên rồi? Cái này cũng quá mức không thể tưởng tượng rồi! Cho dù lúc trước Triệu Phong giả vờ rơi vào Ác Mộng Vô Tận, kỳ thật đã sớm thức tỉnh, nhưng dưới tình huống như như thế, hắn cũng không giữ khả năng dưới tình huống những người khác không phát giác tiến hành tu luyện, đồng thời đột phá a!
Không chỉ mỗi giữ các nàng không thể nào hiểu nổi, mà tất cả những người ở phụ cận nhìn thấy một màn này cũng đều không cách nào hiểu nổi.
- Chết di chuyển!
Trong mắt Vũ Lưu Bình bùng phát sát ý. Bản thân Triệu Phong có được được Thần Mâu thứ chín, thật sự là quá quái dị cùng với thần bí, bởi vậy hắn tuyệt đối không thể hầu cho gã cừu nhân này tiếp tục sống sót nữa. Tay phải Vũ Lưu Bình cấp tốc vung lên, một đạo đao phong kim quang khổng lồ tản mát ra thần huy phong duệ xỏ xuyên qua tất cả, chém thẳng về phía Triệu Phong.
- Hỗn Độn Lôi Động!
Tuy rằng đã đột phá Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, tuy nhiên Triệu Phong cũng không chút khinh thị địch nhân. Một cỗ lực lượng Hỗn Độn tinh thuần khổng lồ cấp tốc cuồn cuộn lao ra, tạo thành một cái hắc động hỗn độn càng thêm to lớn hơn. Không phải ngẫu nhiên mà lực lượng lôi kiếp phóng xuất ra, lan tỏa khắp bề mặt hắc động hỗn độn. Trong nháy mắt Hỗn Độn Lôi Động hoàn thành, đạo đao quang kim sắc kia cũng đồng thời chém tới.
Oanh bồng!
Hai cỗ lực lượng cường hãn va chạm cùng một chỗ, một tầng hỗn độn loạn lưu cùng Thần quang kim sắc nhất thời phát tiết ra bốn phía xung quanh.
Phải nói rằng, - không ngờ lực lượng hỗn độn của kẻ này lại cường đại như thế!
Trong lòng Vũ Lưu Bình âm thầm chấn kinh. Tuy rằng Thần Võ Tộc bài danh cao hơn Bổ Thiên Tộc một bậc, tuy nhiên luận so đấu cường độ Thần lực thì lại không bằng được Thần lực Hỗn Độn của Bổ Thiên Tộc quả là như thế. Có thể thấy rằng lực lượng hỗn độn của bổ thiên tộc trong các loại lực lượng bản nguyên chính là loại lực lượng vô địch số một số hai. Huống hồ, trong chiến kỹ phòng ngự của Triệu Phong lại còn còn dung nhập lực lượng Lôi kiếp, khiến cho Bí thuật phòng ngự của hắn lại gia tăng thêm tính phá hoại nữa!
Rầm rầm!
Dần dần, đạo Thần quang kim sắc kia thu liễm lại. Tuy Hỗn Độn Lôi Động bị cắt ra một lổ hổng lớn, nhưng Triệu Phong ở bên trong một lần nữa không hề bị chút thương tổn nào.
- Vậy mà lại ngăn chặn được?
Huyễn Thải Thần Chủ cùng lão bà mái tóc xanh lục nhất tề hít sâu một hơi. Đối mặt với công kích đồng dạng, hai người các nàng phải liên thủ phòng ngự mới khó khăn lắm có thể đón đỡ được, mà Triệu Phong lại duy nhất cần thiết một người là đủ!
- Giết! Quyết không thể lưu lại kẻ này!
Thực tế là, trong mắt vũ lưu bình lóe lên một tia quang mang điên cuồng. Mỗi vừa mới đột phá Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, thực lực mà Triệu Phong phát huy ra trước đây đã khiến cho Vũ Lưu Bình cũng phải kinh ngạc.
Triệu Phong thôi động Pháp tắc Thời Không, lưu lại một đạo tàn ảnh trong hư không, thân hình biến mất không thấy đâu nữa. Pháp tắc Không Gian đạt tới Tiểu thành, cộng thêm hai Mảnh vỡ Tổ khí Không Gian hệ tăng phúc, tốc độ của Triệu Phong đã tăng tiến không nhỏ.
Tuy thực lực hắn giờ phút này đã không cần sợ hãi Vũ Lưu Bình nữa, nhưng cục diện hiện tại là ba phương đại chiến, chứ không phải là cá nhân quyết chiến. Lúc này, bên phía Thần Quốc Quang Tộc đạt được thắng lợi mới là quan trọng nhất. Giả sử đổi lại là lúc bình thường, Triệu Phong vừa mới đột phá cũng ao ước thử thân thủ một chút, chắc chắn chẳng bao lâu nữa sẽ đại chiến một trận với Vũ Lưu Bình.
- Trốn chỗ nào?
Vũ Lưu Bình lập tức xông tới. Lần này, hắn nhất định phải giết chết Triệu Phong, bằng không chẳng bao lâu nữa sẽ để thêm lần nữa hậu hoạn vô cùng. Song cho dù hắn thôi động Bí pháp tốc độ, vận dụng nó tới cực hạn, cũng khó khăn lắm mới không bị Triệu Phong bỏ xa, căn bản khó có thể đuổi kịp được.
Trong không gian lóe lên một đạo quang mang, trong nháy mắt Triệu Phong đã tiếp cận chiếc Chiến hạm màu xám kia.
- Không hoàn hảo! Nếu nói chính xác thì, mau công kích hắn!
Tinh Tượng Thần Chủ nhìn thấy Triệu Phong cấp tốc tiếp cận Chiến hạn, trên trán nhất thời toát mồ hôi lạnh, trái tim mãnh liệt nhảy lên, trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác nguy cơ.
Vù vù vù!
Từ trong Chiến hạm màu xám nhanh chóng bắn ra vô số đạo quang tuyến tinh bạch, cũng dần dần tụ tập về phía Triệu Phong. Tuy uy lực của những đạo Thần lực xạ kích bình thường này không thể nào so sánh với Vẫn Thần Pháo, nhưng một thời điểm bọn chúng tụ tập lại cùng một chỗ, uy năng cũng tuyệt không tầm hay. Nhưng những đạo pháo hỏa không ngừng tụ lại này vẫn còn không cách nào phá vỡ được Hỗn Độn Lôi Động của Triệu Phong.
Tốc độ của Triệu Phong không giảm chút nào, trực tiếp đụng thẳng về phía chiếc Chiến hạm màu xám kia. Chỉ thấy một cái lôi động đen tựa như mực đụng thẳng lên trên kết giới phòng ngự của chiếc Chiến hạm màu xám kia. Toàn thể kết giới bắt đầu chấn động, từng đạo từng đạo khe nứt từ điểm Triệu Phong va chạm nhanh chóng lan tràn ra bốn phía xung quanh.
Răng rắc!
Đạo kết giới phòng ngự nháy mắt liền nghiền nát, Triệu Phong lập tức nhảy thẳng vào trong đó. Hắn khẽ vung tay lên, phóng xuất ra một đạo lực lượng Hỗn Độn cường đại. Thành thật mà nói, đám lực lượng hỗn độn này hình thành nên từng thanh từng thanh quang kiếm hỗn độn, trùng kích thẳng về phía chiếc chiến hạm kia.
- Nhanh lên! Mau khôi phục lại kết giới phòng ngự!
Tinh Tượng Thần Chủ lập tức phóng chạy, cũng truyền âm cho hai người còn lại.
Đúng lúc này, đám quang kiếm hỗn độn đã từng chém vào những địa phương khác của chiếc Chiến hạm, đồng thời ầm ầm nổ tung, khiến cho toàn thể chiếc Chiến hạm cũng không ngừng rung động mãnh liệt.
- Tình huống không ổn! Trang bị sản sinh kết giới đã bị phá nát rồi!
Một lão giả Thiên Cơ Tộc hoảng hốt thổ lộ.
Nhìn nhận một cách khách quan, - cho dù vẫn còn kết giới, cũng không bảo vệ được các ngươi!
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, lướt thẳng về phía lão giả Thiên Cơ Tộc này.
- Không!
Lão giả Thiên Cơ Tộc kia thốt lên kinh hãi thất sắc. Cực kỳ nhanh, hai gã Tử Thần Vệ cấp bậc Thần Chủ Nhị Trọng Thiên cấp tốc phóng tới, tiến hành bảo hộ lão giả Thiên Cơ Tộc. Nhưng tốc độ của Tử Thần Vệ quá chậm, bọn chúng còn chưa kịp chạy tới, Triệu Phong đã phóng tới trước mặt lão giả Thiên Cơ Tộc rồi.
Oanh phốc!
Một thanh Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm đâm tới, xỏ xuyên qua trước ngực lão giả Thiên Cơ Tộc. Triệu Phong đã đột phá Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, hy vọng giết lão giả Thần Chủ Nhị Trọng Thiên này, đối phương căn bản là không hiện diện sức phản kháng. Thanh Hỗn Độn Lôi Kiếp Kiếm này đột nhiên bùng nổ ra, hóa thành vô số đạo hỗn độn loạn lưu, trùng kích thẳng ra bốn phía xung quanh. Trong nháy mắt, lão giả Thiên Cơ Tộc dưới cỗ lực lượng này đã thần hồn câu diệt!
Từ lúc Triệu Phong bắt đầu tiến công Chiến hạm Thiên Cơ Tộc cho đến lúc giết chết lão giả Thiên Cơ Tộc này, toàn thể quá trình lưu loát như nước chảy mây trôi, không sở hữu một chút dừng lại.
- Triệu Phong, ngươi ước muốn chết!
Đúng lúc này, Vũ Lưu Bình phía sau chợt giận dữ rít gào một tiếng. Nhìn nhận một cách khách quan, triệu phong sau khi đột phá, cũng chưa từng chính diện va chạm với hắn, mà là lựa chọn giết chết tộc nhân của hắn trước. Thành thật mà nói, điều này tự nhiên khiến cho hắn vô cùng phẫn nộ.
- Vừa rồi cuộc chiến giữa Thiên Cơ Tộc kết hợp với chúng ta vẫn tiếp tục chưa phân ra thắng bại, hiện tại tiếp tục đi thôi!
Thần sắc Triệu Phong thản nhiên, cười khẽ một tiếng. Cùng lúc đó, đám chủng tộc Thái Cổ hạo hạo đãng đãng cùng với các hậu duệ Quang Tộc ở sau lưng Vũ Lưu Bình cực nhanh phóng tới.